Lời trần tình:
Có người bạn hỏi
Thế Nhân: Anh xem trọng thơ hay nhạc hơn?
Hic,
thật ra…tôi đang thử “giao hòa” thơ trong nhạc (lời thơ ý nhạc) hơn là cố gắng
để “phổ thơ”. Thường, thơ và nhạc có cách diễn tấu và thưởng thức khác nhau.
Tuy vậy, đối với ca khúc! Điều quan trọng vẫn là lời hát kèm theo ý nhạc. Lẽ dĩ
nhiên, ở đây chắc hẵn sẽ nghiêng nhiều hơn về thơ ca...
Làm
sao để biết đó là ca khúc nhạc Việt, nhạc ngoại quốc?
Hơ…biết
chứ, trừ khi là pha trộn! Vì âm từ thuần Việt dễ phát hiện từ nốt nhạc (sắc, hỏi,
nặng). Vì thế, rất ít bài hát Ngoại phổ lời Việt thành công trọn vẹn…và cũng
như ta dễ dàng phát hiện ra âm hưởng riêng của dân ca 3 miền vậy!
Dưới đây @TN sẽ viết bài “Tình mùa thu” với âm
sắc tiếng Việt để phân biệt nhả từ rõ ràng hơn. Nghe thử, vì giong “chàng” cũng
già rùi…(hì hì)
Còn “mục đích”để làm gì hả? Có chứ: Để ai đó…bị tình bỏ rơi hay bị người khác "rủ rê”thì
kệ…! Vì, họ có ra đi cũng nhớ tình cũ hà (hic). Đừng liều lĩnh cướp xe “bông”…bị công an bắt là hết yêu luôn (le lưỡi).
Tình mùa thu
Tự bao giờ? Ngày tháng có mùa thu
Hàng cây đứng chơ vơ chiều vắng đợi
Từng cơn gió! Đìu hiu sầu sẽ tới…
Tìm nhạt phai buồn chiếc lá thu xa
Từ thuở nào? tình đã đến trong ta
Tình yêu đó ru cơn đời nắng lạ
Lòng lưu luyến! Xanh xưa hình như đã…
Mùa rủ rê từ độ nuối tình về
Mùa thu nắng hờn xanh tóc mượt
Dáng lụa là áo lượt bước chơi vơi
Và em ghé tình buông gót nhỏ
Để cho anh trượt chân níu tình đời
Mùa thu gió đùa qua khung cửa
Cánh hoa vàng sương lạnh ướt môi ngoan
Và mây tiễn người xa phố thị
Rồi mùa đông có đứa héo tình gầy
Từ bao giờ? Tình mới vỡ chiêm bao
Mùa thu vẫn phiêu diêu tình ở lại
Người yêu hỡi! Đời bềnh bồng yêu mãi…
Tình vẫn xanh dẫu thoáng lá thu tàn.
Thế Nhân