Lời trần tình:
Có người bạn hỏi: Anh xem trọng thơ hay nhạc hơn?
Hic,
thật ra…tôi đang thử “giao hòa” thơ trong nhạc (lời thơ ý nhạc) hơn là cố gắng
để “phổ thơ”. Thường, thơ và nhạc có cách diễn tấu và thưởng thức khác nhau.
Tuy vậy, đối với ca khúc! Điều quan trọng vẫn là lời hát kèm theo ý nhạc. Lẽ dĩ
nhiên, ở đây chắc hẵn sẽ nghiêng nhiều hơn về thơ ca...
Tình mùa thu
Tự bao giờ ngày tháng có mùa thu
Hàng cây đứng bơ vơ chiều vắng đợi
Từng cơn gió đìu hiu sầu sẽ tới…
Ngày nhạt phai buồn chiếc lá thu xa
Từ thuở nào người vội đến trong ta
Tình yêu đó ru đời cơn nắng lạ
Lòng lưu luyến xanh xưa hình như đã...
Mùa rủ rê bao độ nuối lời thề
Mùa thu nắng hờn xanh tóc mượt
Dáng lụa là áo lượt bước chơi vơi
Và em, ghé tình buông gót nhỏ
Để cho anh trượt chân níu mộng đời
Mùa thu gió đùa qua khung cửa
Cánh hoa vàng hờn lạnh ướt môi ngoan
Và mây, tiễn người xa phố thị
Rồi mùa đông có đứa héo tình gầy
Từ bao giờ tình đã lỡ chiêm bao
Mùa thu vẫn phiêu diêu người ở lại
Từ độ ấy đời bồng bềnh trôi mãi…
Tình vẫn xanh dẫu chiếc lá thu tàn.
Thế Nhân
NHẠC THÌ CAT KHÔNG HIỂU MẤY. cÒN LỜI THƠ VÀ Ý THƠ THÌ HAY...CÁM ƠN
Trả lờiXóaTheo lý lẽ, những người biết thưởng thức thơ đều cảm nhạc! Chẳng qua là khác nhau ở sự sâu lắng từ bên trong (hì hì).
Xóa(Hic, khi bị cảm ơn là...mắc nợ rùi)
Và em ghé tình buông gót nhỏ
Trả lờiXóaĐể cho anh trượt chân níu tình đời
Mùa thu gió đùa qua khung cửa
Cánh hoa vàng sương lạnh ướt môi ngoan
@ ơi ? Nhỏ thích các cơ rứa đó @ ni. Nhung mùa thu là mùa mà Nhỏ thích ơi là thích đó. Tiếng hát ấm và buồn làm cho sắc thái mùa thu thêm tuyệt @ ơi.
Nhỏ buông gót thả tình qua lối cũ...
XóaÁo ai vàng rạo rực phố đong đưa (Thấy Nhỏ có cái áo khoát màu vàng đó, hi hi...)
A Nhờ cái áo màu vàng anh về yêu Hoa cúc đó mà giữa muôn nghìn xe cộ va dong nguoi qua lai, van co nguoi nhin thay va tim ra Nho. May chut nua la di lac rui .hihi
Trả lờiXóaSợ @ nhầm người khác nên mặc chiếc áo vàng...(le lưỡi)
XóaEm hứng lá vàng rơi
Trả lờiXóaNhắn mùa thu - em đợi!
Mặc tình cơn gió thổi
Lá vàng rơi chiều rơi...
......
Đường trần đưa em tới
Về nơi xa nghìn trùng
Làm con thuyền neo đợi
Chờ bóng người tình chung...
.....
Xưa. Ví em lá nõn
Môi trái chín xông hương
Anh. Nắng vàng đưa đón
Thu hong má thêm hường...
......
Vần thơ buồn em mượn
Dàn trải tình đôi câu
Xa ngàn năm vẫn nhớ!
Thôi, đừng hẹn kiếp sau...
....
Kiếp nào có yêu nhau
XóaNgàn năm vẫn thu sầu
Em rêu phong dĩ vãng
Anh lác đác bạc màu…
Mùa thu còn để nhớ
Nắng vàng hong bước ai
Cơn gió nào lính quýnh
Tuột tay rớt hình hài…
Thu muôn đời có lẽ
Lạc loài chốn xa xôi
Tình bây giờ chắc sẽ
Phiêu lãng tận cuối trời…
(hic, nghe bùn...qua MU ?)