Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

Thơ hoạ Ngọc Tuyền...



Thơ hoạ của Ngọc Tuyền
(Trang thơ bè bạn…)

   Làm sao để thưởng thức một bài thơ hay là một điều không dễ? Vì có người thích ý tứ cao thâm, có người thích âm điệu, ngôn ngữ…
   Nhưng dù sở thích nào đi nữa, thì thơ ca vẫn là sự diễn đạt nghệ thuật bằng ngôn ngữ…Và nghệ thuật ở đây cần có tri giác xúc cảm tâm hồn, chứ không phải chỉ bằng định luật thi thơ, vốn liếng thừa mứa của ngôn từ?
   Cũng như mọi công việc khác trong đời sống!  Năng khiếu…làm thơ cũng có những sở trường, sở đoản riêng của mỗi người…do môi trường hoặc sở thích đam mê: Có người làm thơ nhanh, có người sáng tác hay và cũng có người hoạ thơ giỏi…và không phải ai cũng hội đủ tất cả năng lực đó!
   Ngọc Tuyền là người mới tập làm thơ không lâu. Đáng ngạc nhiên là trong một năm thấy trên Blog của NgocTuyềnCP đã có hàng trăm bài thơ từ: Đường thi cho đến các thể Lục bát, Song thất lục bát khá là hoàn chỉnh…nếu không nói trong đó có vài bài đúng nghĩa cảm xúc gối mộng thi ca…
   Ở đây, @thenhan giới thiệu với bạn bè...không chỉ là với bạn thơ thân quen mà còn là kỹ năng, kinh nghiệm hoạ thơ của Ngọc Tuyền…

   Đây là bài “xướng” của @TN (trích đoạn HỜN NẮNG):
Tình vay đánh mất tự xa xăm
Lạc dấu bờ môi chết lặng thầm
Gió bão phân ly duyên mệnh bạc
Tơ trời đứt đoạn mối tình câm
Tìm quên nợ kẻ đi muôn thuở
Cố nhớ buồn người gối trăm năm
Dạ khúc miên man hờn thả nắng
Tình vay đánh mất tự xa xăm…
                                     Thế Nhân

  Và đây là bài hoạ “Nguyên vận” theo thể thơ đường luật:
Tình người chờ mãi vẫn xa xăm
Bờ nhớ thuyền xa mộng ước thầm
Chim nhạn bay hoài tìm bến đổ.
Hải âu tung cánh dấu tình câm
Xa nhau nước mắt rơi muôn lối
Gặp lại lệ tràn rớt tháng năm
Tha thiết luyến lưu hồn miên viễn
Tình người chờ mãi vẫn xa xăm…
                                    Ngọc Tuyền.

Thể thơ “đường thi” thường rất nghiêm ngặt, mang tính học thuật chữ nghĩa nhiều hơn, nên khó mà tạo ra những âm điệu duyên dáng, nhẹ nhàng thăng hoa theo nghĩa từ vốn có trong tình yêu…Ấy vậy! bài thơ hoàn thiện “nguyên tắc thi vận” trên, vẫn cho ta nhiều cảm xúc bất ngờ…vi vu lãng mạn (cười). Tuyệt!

    (Trích đoạn bài thơ TÌM NHAU của @TN)
Đời nhân thế mộng đời muôn ngã
Lạc đường về níu áo hoàng hôn
Đưa tay hái ánh sao hôm
Soi tìm duyên lỡ nửa hồn tìm nhau

Tình muôn lối em về đâu đó
Nhặt vần thơ anh buộc bàn chân
Một mai mòn gót tình nhân
Tìm về lối cũ phong trần dệt thơ…

Và đây là bài thơ hoạ theo thể thơ song thất lục bát:
Đường dài bóng đỗ về muôn ngã
Nắng nhạt phai buồn đón hoàng hôn
Mây chiều dịu vợi tâm hồn
Lang thang tìm mãi tình chôn thuở nào
 

Sầu vạn nẻo buồn đi đây đó
Gom thơ người nhặt gió tìm nhau
Xa rồi cái thuở lao xao
Đêm im huyễn hoặc nhìn sao treo tình...
                                          Ngọc Tuyền

   Thật tuyệt phải không? Ngọc Tuyền nắm bắt giai điệu và tâm hồn thi nhân không hề sai xót. Đã vậy, mà còn dám xách…tình “đi chôn” gây ấn tượng mạnh! Đó là chưa nói hồn thi ca: “Sầu vạn nẻo buồn đi đây đó! Gom thơ người nhặt gió tìm nhau…”
    Ha ha! Hãy tưởng tượng có nàng thơ thất tình? Buồn quá “đi rong” tìm kiếm tình yêu…bằng cách là “lụm thơ, nhặt gió” hỏi ai không xót xa, thương cảm…(Hic).