Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

Huế nhớ...(Trang thơ bè bạn)


Huế nhớ…
  (Trang thơ bè bạn…)

   Đây là những câu thơ hoạ đối đáp comment trong blog của @thenhan…
   Tuy không phải là “tác phẩm”. Nhưng lại lấp ló bóng thi ca ngôn ngữ xứ Huế chất đầy mộng mơ, khải huyền tình tự…
    Điều đặc biệt,  Hướng Dương và cả @thenhan không phải là người Huế…chỉ là đóng vai thử chàng trai và cô gái “thần kinh” xem thử có giúng không? (cười). Vì vậy, nếu có câu cú, chữ nghĩa nào chưa đúng, hợp với phương ngữ…cũng xin thông cảm!
   Ở đây, chỉ muốn nói lên một điều là: Khi ta muốn hiểu về tập tính địa phương Việt nào đó! Thì cần phải hoá thân vào ngôn ngữ văn hoá vùng miền, thì mới hoạ may…có thể, hoà điệu với tâm hồn của họ để biết mà thưởng thức, cảm nhận.
   Tôi đã đi nhiều nơi và giao thiệp với nhiều vùng miền khác nhau…để nhận được văn chương miền Bắc, thân với người Huế và yêu người Nam…
   Đối với @TN! Văn hoá ngôn ngữ Huế tuy rất đặc biệt, thâm trầm và sâu kín, nhưng rất đa dạng về tính cách…không như một số người lấy một vài hình thức gặp gỡ bên ngoài hay phong cách giao thiệp cư xử mà vội vàng so đo, xét đoán …
   Sau đây xin giới thiệu những câu thơ cố gắng của Hướng Dương (Ngọc Cầm) và Thế Nhân hồn nhiên giả…mần trai gái xứ “wuế”! (Hi hi):

Nhớ sông Hương tha thiết những vần thơ
Núi Ngự Bình lung linh trong sương sớm
Nhớ em gái xinh xinh trong áo tím
Thả tóc thề môi chúm chím nụ duyên
...
Lòng viễn khách sao nghe lưu luyến quá
Bước chân đi rồi lại thấy nao nao
Khẽ bâng quơ: Ôi nhớ Huế làm sao ...
Thầm hò hẹn Huế ơi ngày trở lại...
...
Cho anh chít luôn...
Ừ! phải chi ngày nớ đừng ái ngại
Sợ mạ em nên anh chẳng dám mô
Giữa sông Hương thuyền đưa đẩy nhấp nhô
Ngự Bình đó trăng treo nằm sóng xoải

Mộng mơ hụt thời gian trôi đi mãi
Bến đò ngang ai dạ đổi nỏ hay?
Áo tím xưa tóc thề tụt gió bay
Mần răng được khúc điệu hò lỡ dở…


(Phản bội…)
Anh xa rứa, làm răng tìm anh được
Sợ mạ ba em phải bước sang sông
Lòng ủ ê mang kỷ niệm theo chồng
Đành lỡ hẹn biết khi mô gặp lại
...
Tại anh đó nỏ tìm em chi cả
Gái lớn lên phải xuất giá , biết mần răng?
Cứ chờ anh rồi thuyền có nhớ chăng
Bến mong mãi ... thuyền thì xa xa ngái
...
Răng mà biết tình em anh còn nhớ
Biết mần răng khi nỏ nhận tin nhau
Mắt trông hoài không thấy chén rượu trao
Răng ai trách ... trách ai răng phản bội...
...
Chít chưa...
Nói chi rứa đỗ thừa ri tội lỗi
Ba mạ nào nỏ có biết chi mô
Nước mắt nào cũng xuôi chảy sông hồ
Cho ai câu ai sầu ai thê thảm…
...
Anh trở lại Huế mơ tình u ám
Hương giang chiều lơ lững một dòng trôi
Em bên nớ sang ngang bước có đôi
Anh bên ni đơn côi sầu tê tái
...
Ngó làm chi theo chồng vui ái ngại
Buồn chi mô chỉ tủi phận cô liêu
Biết sông sâu đây nỏ dám đánh liều
Trách mần răng đời ni là rứa đó…
...
Ham lấy chồng...

26 nhận xét:

  1. Chừ chia hai đời người một ngõ
    Biết mần răng cảnh sốn đẩy đưa thôi[sốn là sống]
    Eng bên nớ chựt trách chi núi lở
    Yêm bên ni đành phận bãi đắp bồi!...Góp chút vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì hì…Huế nhiều thổ ngữ khó mà biết hết được! @TN mò mẫm mấy từ thông dụng mà thôi:
      Ai dè mô phận bồi tề núi lỡ
      Rứa mần răng tình chộ nỏ duyên trao
      Trời u ám con thuyền tê xuôi ngái
      Bến đò ni trơ trọi mái que sào…

      Cảm ơn, anh Huỳnh Lý Đức ghé lời còm…

      Xóa
    2. Hình như anh Lý Đức quê ở Quảng Trị phải không???

      Xóa
    3. Lần đầu tiên QLĐ vào đây, @TN không biết! (có lẽ vậy)

      Xóa
    4. Quỳnh tôi là Huế chính gốc đây.Lưu lạc phương nam rồi...

      Xóa
    5. À...thì ra vậy! Chắc ở gần chỗ HD đó tìm đi nha (cười)

      Xóa
  2. Anh muốn trách nữa không??? hihihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hương dương bị nợ ba sinh lận! trách luôn ba kiếp...(he he)

      Xóa
    2. Chắc thấm...lời trách rùi đó (bi thương quá mờ)

      Xóa
  3. Ôn bên Đông, mụ bên Tây
    Mà răng cứ mãi cù nhầy cò cưa
    Tui đây ở Huế đã bưa
    Chạy làng trốn biệt hồi xưa tới giờ..hehe

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mần răng bỏ xứ bơ vơ
      Cù bơ cù bất lơ ngơ xứ người?
      Chưa tra trọ trẹ tình ơi
      Nói ra ốt dột trách đời đơn côi…(hi hi)

      Xóa
    2. Đoại cơm nuốt mãi chưa trôi
      Đồng khô cỏ cháy đứng ngồi nỏ yên
      Năm mô (cũng) lụt lội triền miên
      Mần răng cho được nên miền (mới) bỏ đi
      Tra rồi còn khổ như ri
      En còn chưa xót tình chi rứa tình....(hít hà)

      Xóa
    3. Chộ O gái Huế duyên xinh
      Nghiêng hoài chiếc nón mần thinh mặn mà
      Eng đi than thở phôi pha
      Để tui ở lại thuyền hoa rứa tề…

      (Hic…tìm chữ khó quá chời)

      Xóa
  4. Hôm tê trốt vẫn còn xanh
    Răng en nỏ chộ tui đành giả lơ
    Bây chừ hột, hạt bơ vơ
    Trữa cươi chắc noái rứa mô cũng chờ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi trời, bộ ngày xưa BN…mê trai xứ “ wuế” hả? sao mà bắt chước giọng thổ ngữ hay dễ sợ…Nhưng cũng tra tự điển mới “chộ” hết được (hi hi)
      Bữa tê vẫn cái lững lơ
      Bên ni nằm chộ giăng tơ đò chiều
      Răng O cứ rứa cô liêu
      En đây cũng rứa đìu hiu đứng dòm

      Xóa

    2. Răng en noái rứa...dị òm
      Bên ni nỏ biết en dòm bữa tê
      Túi chờn cô lẻ vỗ về
      Chộ theo tơ nhện kéo mê lỡ làng...
      ha...ha....học hỏi mạ ma iu đó....

      Xóa
    3. Răng chừ tình hết lang thang
      Bên ni viếng ngõ chặn đàng hỏi thăm
      O đừng dấu đút xa xăm
      Noái chi tơ nhện trăng rằm bỏ lu…(hơ hơ)
      (về hỏi ...mạ dịch cho nghen)

      Xóa
    4. Giỡn chơi chút nì....
      Mắc chi tui dấu chi tui
      Rứa răng bữa nớ túi thui chặn đàng
      Bây chừ en bước....sang ngang
      Bỏ tui ở lại...bẽ bàng duyên tui....

      Xóa
    5. Ôi trời! noái rứa...ông tơ, bà nguyệt bắt bỏ tù tui "tội lắm người ơi!" (hi hi...á khẩu)

      Xóa
    6. Bỏ tù rồi noái chi được nữa....

      Xóa
    7. Trách răng bửa nọ túi thui
      Ông tơ bà nguyệt lui cui lộn đàng
      Rứa là tình nợ duyên tan
      Tui về ở đợ lỡ làng kiếp mai…(he he)

      Xóa
    8. Răng mà tội rứa tề...

      Xóa