Dốc hoàng hôn…(Hoàng Bích Ngọc)
(trang
thơ bè bạn)
Mỗi
người đều có phong cách và tâm hồn, cá tính thơ ca riêng...không hề nhầm lẫn? Nếu
như nghĩ rằng: Mỹ Uyên “thi phong lãng mạn”, Ngọc Cầm “văn tự khuê các”, Ngọc
Tuyền “phiêu lưu từ ngữ”…thì thơ của Bích Ngọc lại có những ngôn ngữ “thiền” mặc
định (cười)…
Vì
cõi tình của Bích Ngọc như câu kinh bát nhã (con thuyền không đáy) với những
suy niệm về định mệnh, tình trần nhân thế…thường đi đôi với những mệnh đề hợp
tan trở thành hệ quả: Chìm đắm, hư hao, phù du…
Có
lẽ chữ “yêu” đối với Bích Ngọc là không bờ bến và khái niệm chữ “tình”không
hề có nơi chốn bình yên…Hic, nhưng đó chỉ là suy luận vu vơ của @thenhan mà thôi!
Mọi người có quyền chiêm nghiệm cuộc tình riêng tư của mình…
Ở đây,
@TN chỉ rong chơi tình cờ lượm lặt, gom góp vạn nẻo lối tình thi thơ…để giới
thiệu thêm một bài thơ chất đầy kỷ niệm trăn trở, để rồi…như đã phôi pha.
Dốc hoàng hôn…
Trên lối dốc hoàng hôn phong kín
Gió vô tình rớt sợi tóc xưa
Nghe nhịp đập tràn hương lưu luyến
Ru lại từng mùa cũ đã qua
Gió vô tình rớt sợi tóc xưa
Nghe nhịp đập tràn hương lưu luyến
Ru lại từng mùa cũ đã qua
Ta nhắm mắt mơ về một thuở
Đã trượt dài theo dấu thời gian
Vẽ lên từng vết dài thương nhớ
Những mảng màu nhân thế hợp tan
Đã trượt dài theo dấu thời gian
Vẽ lên từng vết dài thương nhớ
Những mảng màu nhân thế hợp tan
Đời đã dẫn vùng mơ xa lắm
Dâu biển trần gói trọn phù du
Theo dòng chảy nợ – vay chìm đắm
Hoang mang lòng chất nặng hao hư
Dâu biển trần gói trọn phù du
Theo dòng chảy nợ – vay chìm đắm
Hoang mang lòng chất nặng hao hư
Đã đủ chưa con thuyền vận mệnh
Biết có còn tiếp nối vòng xoay
Tình trần đã rã rời từng phiến
Rơi âm thầm đâu đó nào hay
Biết có còn tiếp nối vòng xoay
Tình trần đã rã rời từng phiến
Rơi âm thầm đâu đó nào hay
Hoàng Bích ngọc
“Dốc tình” của Bích Ngọc như thể là nợ vay quyến luyến? Vì
vậy, Thế Nhân trừu tượng “dốc hoàng hôn”…chỉ mong là lối trút “nghiêng sầu”dĩ vãng.
(cười)
Nghiêng sầu…
Lối em về nghiêng sầu một thuở
Rơi tóc thề buộc lỡ tình ai
Con tim dại lăn dài dốc nợ
Trượt cuộc tình tan vỡ u hoài…
…
Chiều xa vắng mây đời gọi nắng
Vay lòng người nợ bóng hoàng hôn
Để phai
sắc buồn dâng vắng lặng
Lối dốc xưa ngỡ gió trăng hờn…
Tình bão tố mưa đời vơi hạt
Giọt long lanh mắt lệ rã rời
Lời yêu nhỏ gió chiều ru hát
Dốc hoàng hôn lác đác mùa rơi
Trên lối nhớ thương vay lở dở
Người xa người ta lỡ xa ta
Đồi xưa vắng sầu nghiêng quạnh quẻ
Trút cuộc tình chôn nẻo thi ca…
Thế Nhân
Trả lờiXóaTuổi ngày trôi bên chiều bóng xế
Lối dốc mòn soi lại dấu xưa
Còn bao bước theo đời lặng lẽ
Vội vã tìm biết kịp chiều mưa
Hạt tình lỡ rơi về cuối dốc
Lâu lắm rồi mọc rễ tương tư
Nhánh ăn năn hồng trần tự chuốc
Trăng vẫn tròn trên đất vỡ hao hư
Hồn hoang phế vay câu tịnh độ
Mượn tình trần trải giấc nhân sinh
Ngày chạm vết nứt đời rơi vỡ
Trơ tay buồn níu mộng phiêu linh...
Hic, chắc Bích Ngọc dắt cuộc tình nhân thế đi đến cõi …niết bàn luôn quá!(cười)
Xóa@TN vẫn phiêu linh chốn hồng trần nè:
Từ muôn thuở cuộc tình vẫn thế
Vẫn đi về nhặt nhạnh mùa phai
Lối cây cỏ nghiêng lề vắng vẽ
Vẫn thầm thì dâu bể u hoài
Tình ảo vọng hoa đời se sắt
Dốc trăng thề tay dắt hoàng hôn
Bàn chân quen lối mòn quên mặt
Gió lay đùa áo lụa mây hờn…
Vòng thời gian bao mùa luân chuyển
XóaNghe mệt nhoài thế sự tình nhau
Thuyền tình cũ đã rời xa bến
Gío sông buồn ve vuốt sợi đau
Hồn dĩ vãng soi vùng yêu dấu
Theo dốc đời tìm lại vết xưa
Nặng chân bước cơn đau cào cấu
Đang mài mòn nỗi nhớ đong đưa...
Người nghiêng bóng mối sầu chất chứa
XóaTrút cuộc tình trôi rửa thời gian
Rơi xuống đất tim người mắc cạn
Xanh xao lòng vẫn đập mơ màng
Thôi đừng tiếc một thời dĩ vãng
Bến dốc tình lãng đãng mù khơi
Con thuyền cũ chơi vơi lạc bến
Bờ đá mộng vỗ đến muôn đời…
Người tung kẻ hứng tuyệt vời ghê
Trả lờiXóaNgơ ngẩn cả hồn si đắm mê
Quyến luyến không lời câu với chữ
cho khuyến lung túng sợ hoài chê./
....
Anh chị họa hay quá ạ
Chỉ là ngơ ngẩn mùa trăng gió
XóaLạc chốn hồng trần nợ lối về
Chữ nghĩa yêu người không bến đỗ
Nên tình vẫn thế kéo lê thê...(cười)
Đây, là nữ sĩ (Bình Nguyên) yêu thơ đường thi,làm thơ đường thi nhiều nhất và trẻ nhất trên blog nè...(Giới thiệu với Bích Ngọc).
Chị cám ơn Bình Nguyên nhiều nhé!
XóaBN hổng lấy "cám" đâu...(hi hi)
XóaThơ hay, người bình cũng hay
Trả lờiXóaĐọc xong lại muốn đọc hoài mà thôi
Thơ hay, người bình hay...(nhưng người còm hay hơn?)
Xóachú khỏe hôn ?
Trả lờiXóaChú vẫn hôn khoẻ (cười)! Chú đang bận "dợt" dzăn nghệ dùm người ta nên bận tối mắt! Chắc 10 ngày nữa mới xong...
XóaChúc Thoa dzui hen!