Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Tình đá chênh...(N2Y)



 Tình đá chênh…

    Đây, là bài thơ bên blog N2Y! @thenhan thấy dễ thương, nên đem (chôm) về làm của hồi môn…À, quên (sorry) làm thơ thi hoạ, tô điểm, rêu rao thêm cho đời bớt sỏi đá (cười).
   @TN cảm nhận đây là một bài thơ chất chứa ngôn từ ẩn dụ, trừu tượng rất hay, âm hưởng đong đầy âm nhạc…cảm giác vần điệu rất rõ ràng mạch lạc!
   Giới thiệu với các bạn, để cùng hoài mơ một vài cảm xúc mộng bình thường…


Tình đá chênh

Ai ví phận mình đá sỏi
Bên đời lạc bước ngu ngơ
Phố chiều bơ vơ đứng đợi
Phủi tay rớt mảnh sao trời?
.....
Này anh, xin đừng có hỏi
Ai ngồi bên bến sông xưa
Trải lòng tự tình bờ lở
Hoài mơ người về trong mưa?
.....
Em đợi, nghiêng sầu qua cửa
Chờ người tay hứa chở che
Lá me bay lần rơi lựa
Nhỏ nhoi mất hút vỉa hè...
.....
Thế nào, tựa thơ vào nhé!
Cùng nghe mộng đời chênh vênh
Phải chi bọn mình còn trẻ
Lăn tiếp cuộc tình đá chênh...

                       Mỹ Uyên (N2Y)

Chênh đá tình

Chênh đá tình sầu muôn thuở
Mộng lòng sương khói rong rêu
Giữa trời đìu hiu lối cỏ
Trượt chân níu bóng tình khờ!
Này em, con đường dang dở
Mây về thả  phố miên man
Lối thưa lề chiều mưa đổ
Nắng về gió cũng lang thang!
Anh đợi, rơi buồn trên ngõ
Nhặt tình đem nhốt vào tim
Mặc đời xanh xao vàng vỏ
Ai ngờ dấu ái đi tìm…
Thôi thì, dòng đời vẫn chảy
Tình thơ mệnh khúc lênh đênh
Cuộc tình chênh vênh đá nhảy
Tìm quên kiếm nhớ bắt đền…

                                  Thế Nhân

8 nhận xét:

  1. Không mà..
    Chông chênh vỉa đá
    Tình về đậu thoáng vu vơ
    Bọt trắng lao xao sóng vỡ
    Mở lòng dệt một áng thơ...
    Chúc cuối tuần an lành!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trăng mờ tình xưa chẳng tỏ
      Vần thơ ép vận hư không
      Ai về gập ghềnh lối nhỏ
      Chông chênh đá sỏi theo chồng…(hic)

      Xóa
  2. Anh đợi, rơi buồn trên ngõ
    Nhặt tình đem nhốt vào tim
    Mặc đời xanh xao vàng vỏ
    Ai ngờ dấu ái đi tìm…

    Một cuộc tình chênh vênh

    Trả lờiXóa
  3. Bạc đầu.
    Đá chêm, đời nghiêng chưa vững
    Lung lay chiếc bóng đổ dài
    Thơ như vài viên sỏi dựng
    Kê đá giữ trượt tình ai...
    .....
    Bàn tay nắm hoài dang dở
    Lưng chừng phố cũng lơ ngơ
    Tìm sâu góc đường bóng đổ
    Lỗi hò, ôm hẹn đợi chờ!
    ......
    Có chút gì như nỗi nhớ!
    Người đi xách chiếc lá vàng...
    Gom hết tình em...bỏ chợ
    Vô hồn, phố rộng lang thang...
    .....
    Anh nhỉ, ngày sang rồi đấy!
    Bọn mình có còn trẻ đâu?
    Dòng đời âm thầm xô đẩy
    Đá nhảy, chêm tình... bạc đầu...?!
    .....

    N2Y

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đá đợi…
      Rong rêu bạc đầu đá đợi
      Mơ tình nắng ấm chiều hôm
      Hoàng hôn lao xao vời vợi
      Gió lùa rớt bóng mây hờn…

      Người đi liêu xiêu lở dở
      Lòng vòng lối cũ chênh vênh
      Góc phố đong đưa mắc cỡ
      Ai về hụt hẫng môi mềm?
      .....
      Bên thềm chợ chiều giá buốt
      Mua tình dấu ái vào thơ
      Ném đời hư hao gầy guộc
      Lá vàng ngã giá tình cờ…

      Này em, xin đừng có hỏi
      Đợi gì suốt cả trăm năm?
      Xa xăm cuộc tình đá mỏi
      Nằm chờ mưa gió âm thầm…

      Xóa
    2. Tình xa.
      Gió mưa lưng chừng khó thấm
      Môi khô. Chờ người từ tâm
      Về ngang, ném tình đá sỏi
      Lọt tõm ơn đời vài năm...
      .....
      Rong rêu lạc lầm bám đợi
      Bào mòn sỏi đá hư hao...
      Người đi mùa thu nhắn hỏi
      Chiếc lá xách theo thế nào?
      .....
      Lòng còn xôn xao nỗi nhớ!
      Hay là, nhạt theo thời gian?
      Bỏ bê tình thơ bụi bám...
      Quay mặt bóng ai không màng...?
      .....
      Này anh, thôi đừng hỏi gạn
      -"Em đang yêu ai thế này?"
      Tình xa. Một ngày bỗng chán!
      Yêu người, như gió đùa mây...
      ....
      N2Y

      Xóa
    3. Mây gió …
      Gió mây một đời duyên phận
      Rong tình dạo bến thiên thu
      Nửa vòng mây thưa lận đận
      Mưa rơi toả khói sương mù…

      Gió buồn đi luồn qua phố
      Nghe mùa thu gọi tên ai
      Lá vàng ai hoài mấy độ
      Rung rinh hoá kiếp hình hài?

      Hoàng hôn miệt mài sợi nhớ
      Đèn đường có cớ cô liêu
      Anh ngồi đìu hiu tình lỡ
      “Hẹn hò chi quán tiêu điều?”

      Này em, con đường đá sỏi
      Gập ghềnh soi bóng lưa thưa
      Bàn chân chênh chao bao cõi
      Mây đưa gió thổi ai đùa…?

      Xóa