Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

Tâm sự đời xe máy...

Tâm sự đời xe máy….
(Chuyện "hot" ngày nay…)



   Thế giới tự nhiên vốn tồn tại nhờ định luật cân bằng sinh thái! Nhưng, từ khi loài người biết phát minh thêm những công cụ, phương tiện…thì máy móc bắt đầu tham gia vào trò chơi số phận con người?

   Một hôm, đang lăn 2 bánh trên con hẻm chật chội thì gặp gã Otô nhà kế cận, nó bấm còi lắc mông qua mặt:
   - Ê, ông Xe Máy…sắp bị “cấm” mà còn vi vu “tuổi đời mênh mông” quá hén?
   Ngạc nhiên, Tui nẹt bô lên hỏi:
   -  Này…ông nói tên nào “ngắm mông” hả?
   Hắn xàng xê né loài người đi bộ lẹt đẹt dưới lề đường, rồi bấm còi “xi-nhan”thong thả:
   - Ông PGS. TS…nói cấm xe máy chứ ai?
   Ngạc nhiên, có chút hoang mang…Tui chạy garanty chậm lại bên lề suy nghĩ: Ủa, hổng lẽ có thêm cuộc chiến "dành lại" cho người có Oto?

   Gã (Oto) hí hửng rồ ga nghiêng bóng đè lề phố vốn đã chật hẹp, lên giọng rù rì dạy đời thế nào là lịch lãm và quí phái:
   - Nè…Văn hóa xe máy khác với văn hóa xe Oto! Người ta 4 lốp vững chải sang chảnh, che chắn nắng mưa. Mấy ông chỉ 2 lốp? Phiêu lưu thời trang trơ trọi nội y: Rope, đầm, áo dài bay phấp phới lạng lách, chũm chọe đánh võng, nên đi sau nhìn mông chóng mặt quá xá…
   - Hơ…hèn gì có “xe điên”?

   Thật, tủi hờn cho cái quá khứ vàng son! Thời mà ngạn ngữ, tục ngữ, danh ngôn cũng mù lòa với châm chích ngôn thực dụng(tán gái): “100 lời nói không bằng làn khói Honda”...để thấy đời lên hương ghê gúm! Nhưng (than ôi), thời oanh liệt ấy nay còn đâu nữa, khi xế hộp vào đời hiên ngang dành dựt? Bây giờ, cỡi xe máy đưa đón rủ rê chân dài, coi chừng nàng đỏng đảnh ruồng rẫy phán xét, hất tay nhẹ nhàng chút mềm mại phũ phàng:
      - Thui, dzìa đi Ku...nghèo mà ham! (má ơi)
   Những chuyện tình xe máy mé đìu hiu đã thuộc về dĩ vãng lụi tàn! Nay, chỉ được thống kê nhiễu loạn giao thông, xếp vào hệ kiếp nghèo tất bật mưu sinh, cô đơn đi về lông bông chở gió…

   Có chút gì đó xót xa bực bội…về đến nhà, tui cọc cạch dựng chân chống nghiêng đời về phía âu lo (le lưỡi), ráng rú ga thách thức qua phía hàng xóm thăm dò:
   - Ê, tại sao cấm…?
  Hắn nháy đèn pha-cốt giải thích, phân chia khoảng cách sáng tối:
   - Chắc tại mấy ông sinh đẻ nhiều quá! Chật chội đường xá tụi tui đi hổng được phẻ…
   Trời, dể ghét…ai không muốn thảnh thơi! Hơ, nhưng không phải tại tui (có đẻ được đâu mà vỡ kế hoạch)? Thật tình nên nói: Trên các đô thị thế giới có mấy ai bất đắc dĩ đành cỡi đời lênh đênh trên xe máy, lướt gió đi tìm tương lai mưa nắng thất thường…
   - Ê, cùng giòng giống “xe cơ giới”, uống xăng sống kiếp tôi đòi…nhường nhịn chút xíu xiu coi?
   Hắn bật đèn pha chói lòa:
   - Mấy chuyên gia ngồi “thiền”…tính nhẩm số lượng, nên kết tội ông là nguyên nhân của kẹt xe, gây thiệt hại kinh tế (?) Thời thế, thế thời...ông (an ủi) dzìa tu tâm làm từ thiện, tấm lòng mặc cho gió cuốn bay đi, hoặc đến nơi chốn “một cõi đi về” bán phế liệu hẹn kiếp lai sinh hóa phận đời Oto…
   - Hic, 30 năm ròng rã mỏi mòn xe máy?Thôi rồi…thêm một “Nỗi buồn đời quy hoạch”!



P/s: Đây là văn chương “múa bút giang hồ”! Chắc em google dịch không được chính xác(?) các bạn (ngoại quốc) thông cảm cố trừu tượng, sorry…

4 nhận xét: