Mùa đông trần thế…
“Tôi là người ngoại đạo, trưởng thành trong triết lý phật học.
Nhưng, mang nặng kiếp thơ ca nên tâm hồn tha nhân đầy trừu tượng, tưởng chừng như dị
biệt(?) Yêu thương những gì trong ngần, thơ mộng đến mức hóa mọi thứ đều thanh cao(cười)...
Người ta sanh ra đời vốn đã mang nợ! Nợ ơn nghĩa sinh thành, non sông đất nước, nợ lòng người tình đời, nợ tiền nợ bạc, nợ cả đam mê? Ta đều có thể trả cách nầy hay cách khác! Chỉ có nợ ân tình cũ, nợ điều quyến luyến làm sao trả nổi…”
Người ta sanh ra đời vốn đã mang nợ! Nợ ơn nghĩa sinh thành, non sông đất nước, nợ lòng người tình đời, nợ tiền nợ bạc, nợ cả đam mê? Ta đều có thể trả cách nầy hay cách khác! Chỉ có nợ ân tình cũ, nợ điều quyến luyến làm sao trả nổi…”
Đêm
thánh nhớ…
Đêm giá buốt chân rơi buồn
nghiêng phố
Đỉnh dốc dài tình lạnh bước
chơi vơi
Trái tim đau lăn trả lại cho
người
Xoa kí ức chia ly
tìm hội ngộ…
Xưa hun hút ôm bài ca thánh
nhớ
Nhạc vang lừng níu tà áo em
bay
Bờ môi cong chạm nhẹ má thơm
say
Run mắt ướt long lanh vì sao
lạc…
Trời sâu thẳm rong tuổi đời
ngơ ngác
Ngờ đâu rằng Thiên Chúa mấy
nghìn năm
Thả thiên thần xuống trần
thế xa xăm
Cho vay nợ nụ hôn tình quyến
luyến!
Ta vụng dại! Người cho em
thánh thiện
Lấp lối về yêu dấu suốt trăm
năm
Ôm nỗi đau dựa nuối tiếc
âm thầm
Đeo kỷ niệm mang ai hoài tan
vỡ…
Này em hỡi! thiên đàng
nào bỡ ngỡ
Có đường chiều giận dỗi gió
mùa đông
Để một thời áo lụa
trắng mênh mông
Tung cơn gió khoe phong trần
vô tội…
Ta ngoại đạo con tim buồn
thống hối
Mộng thinh không chuông vang
mãi dư âm
Chỉ một lần lỡ dại lén âm
thầm
Chỉ lần một ru đời đời nỗi
nhớ…
Này em hỡi! Con đường tình
đau khổ
Vẫn còn đây ngõ dốc hẹn đón
đưa
Vẫn nằm đây lặng lẽ nhặt sao
thưa
Vẫn ở đấy! đêm mùa đông
thánh nhớ...
@thenhan
Mùa đông trần thế…
Mùa đông đến chưa em?
Sao nghe băng giá lênh đênh
địa đàng
Con tim trần thế thiên đàng
lối xưa
Lối dốc đời trống vắng, mùa
trôi…
Chiều nao biết quen nhau
Bâng khuâng áo trắng thương
sâu mộng đời
Giờ đây đã chia phôi
Đêm mùa sao sáng nguyện lời
thánh ca
Con đường tình đã mất
Lối dốc đời khuất lấp, tình
tan…
Mùa đông…
Yêu dấu nào xa xôi
Má hồng hờn đôi môi
Ngoan hiền mắt ướt sao trời
Tìm nhau…
Chẳng biết tìm nơi đâu
Lỗi lầm chuyện mai sau
Yêu Người hát khúc kinh cầu
"Ngày đi, là biết đời chia ly
Biết rằng tình phân ly
Thương người hát khúc kinh cầu..."
Mùa đông đến hư hao
Tay trơn nuối tiếc (giá buốt) xanh xao
muộn phiền
Mùa đông gió cô miên
Lang thang hè phố bên miền
dấu yêu
Qua dòng người bối rối
Nghiêng dốc đời thống hối,
tình tôi …
Thế
Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét