Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2022

Trường ca HÒN VỌNG PHU (1)

Trường ca Hòn Vọng Phu (1)
           

Tác phẩm “Hòn Vọng Phu” được nhạc sĩ Lê Thương viết trong 5 năm (1943-1948) bằng nhạc Tây phương (tân nhạc) kết hợp giai điệu ngũ cung (hồ, xự, xang xê, cống) của người Việt…
   Có thể, nói đó là bài trường ca nổi tiếng sớm nhất về âm nhạc đã trình bày hợp xướng nhiều lần trong và ngoài nước, trên các sân khấu hoành tráng cùng các giàn nhạc giao hưởng lớn… 
 
    Những tên gọi: Hòn Vọng Phu, Mẹ Bồng Con, Đá Trông Chồng, Đá Bà Rầu, Đá Sầu Muộn… gần như trãi dài theo triền đất Việt từ Lạng Sơn, Thanh Hóa, Quảng nam, Bình Định, Phú yên…là hình tượng khối đá thiên nhiên đơn độc trên núi đổi, ven biển…được nhân gian trừu tượng tạo ra nhiều câu chuyện cổ tích, truyền thuyết về tình nghĩa thủy chung trở thành huyền tích, thi ca tâm hồn nặng lòng xứ Việt…
 
   Là một tác phẩm đầy tính nhân văn sử thi, ngôn ngữ ca dao, địa danh điển tích trong “Chinh Phụ Ngâm” (của Đặng Trần Côn). Trường ca gồm ba bài: Hòn Vọng Phu 1, Hòn Vọng Phu 2 , Hòn Vọng Phu 3.
   Và ở đây, Tôi chỉ cố gắng trình bày tuần tự theo điều kiện, giới hạn những gì có thể…
 
1)      HÒN VỌNG PHU I (Đoàn Người Ra Đi):
 
Lệnh vua hành quân, trống kêu dồn…
Quan với quân lên đường
Đoàn ngựa xe cuối cùng, vừa đuổi theo lối sông
Phía cách quan sa trường
Quan với quân lên đường, hàng cờ theo trống dồn
Ngoài sườn non cuối thôn, phất phơ ngậm ngùi bay…
………………………………………….
   Qua Thiên San kìa ai tiễn rượu vừa tàn
   Vui ca xang rồi đi tiến binh ngoài ngàn
   Người đi ngoài vạn lý quan sơn, Người mong chờ trông bóng cô đơn
   Bên Man Khê còn tung gió bụi mịch mùng
   Bên Tiêu Tương còn thương tiếc nơi ngàn trùng
   Người không rời khỏi kiếp gian nan
   Người biến thành tượng đá ôm con…
 
   Ngựa đi ngoài xa hí vang trời
   Chiêng trống khua trăm hồi
   Ngần ngại trên núi đồi, rồi vọng ra khắp nơi
   Phía cách quan xa vời
   Chiêng trống khua trăm hồi, ngần ngại trên núi đồi
   Rồi dậy vang khắp nơi thắm bao niềm chia phôi…
   ……………………………………………
   Vui ra đi rồi không ước hẹn ngày vê
   Ai quên ghi vào gan đá bao nguyện thề
   Nhìn chân trời xanh biếc bao la
   Người mong chờ vẫn nhớ nơi xa
   Bao nhiêu năm bồng con đứng đợi chồng về
   Bao nhiêu phen thời gian xóa phai lời thề
   Người tung hoành bên núi xa xăm
   Người mong chồng còn đứng muôn năm…   


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét