Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

Tình khúc phổ nhạc...

Tình thơ phổ nhạc…

   Thơ có niêm- luật- vần…kể cả thơ “tự do” cũng cần có bố cục và âm hưởng thuận ngôn ngữ. Còn âm nhạc thì có qui tắc, nốt nhạc, hợp âm. Vì vậy, thơ ca vốn dĩ  đã là âm nhạc…

   Tuy vậy, vần điệu niêm luật của thơ ca và nhạc điệu vẫn có “khẩu khí” khác nhau (!) Thơ ca thường dùng ngôn từ chủ đaọ nghệ thuật (diễn ngâm), còn âm nhạc lại cần nhu cầu tiết tấu âm thanh (giọng hát). Thế nên, phổ thơ thành nhạc là điều không hề dễ dàng thỏa mãn hết ý tưởng tác giả, chỉ là phần nào cố gắng giao hòa tâm tình cảm âm, nhạc tính…

   Trong các thể loại thơ dùng phổ nhạc khó nhất là: Lục bát (hò, vè…), thất ngôn bát cú (cầu kỳ niêm luật) hoặc thơ tự do mà câu chữ nhiều khi không có luật lệ, hệ thống bởi khó phân đoạn, khó nhớ (thuộc)ngôn từ…

   Đôi khi, tôi chỉ là kẻ rong chơi âm nhạc lấy nghệ thuật làm niềm vui cô đơn (nháy mắt) nên hồn nhiên “lục lọi” tâm tình người khác! Vì, có quan niệm rằng: Điều tử tế thường chỉ có thực trong giá trị cảm xúc(?) Không hiểu nỗi buồn sao biết chộp lấy hạnh phúc (hic)…

   Dưới đây là một vài bài thơ phổ nhạc giao lưu tình thơ ca. Xin cảm ơn các nhà thơ, thi sĩ: Thục Nguyên, Mỹ Uyên, Mộng cầm, Bích Ngọc...

  Các bạn bè Blog, fabook...có rãnh rỗi nghe mộng mị cho qua "cơn" trống vắng (cười)!













2 nhận xét:

  1. Hổng thấy bài nào hết
    hichihcic

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ủa sao hổng thấy? (Có bài "cuộc tình phai" của Ngọc Cầm đó)

      Xóa