Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2022

Papa

 

Papa…
(câu chuyện bạn bè)
 

  Papa là một bài hát do nhạc sĩ người Canada - Paul Anka sáng tác, ra mắt công chúng từ năm 1974.
   Tôi thích bản nhạc này không phải chỉ vì nổi tiếng về âm nhạc, mà bởi nghe nội dung qua lời kể của con trai khi nói về đức hạnh người cha của mình. Và, hẵn nhiên người cha luôn ảnh hưởng ít nhiều đến tính cách của đứa con trai sau này…
 
   Đôi khi, chúng ta hay “rao giảng” về lòng hiếu thảo như là sợ con cái dễ quên đi ơn nghĩa, công lao của bố mẹ? Hoặc ngỡ rằng đó là bổn phận “tất yếu’ của con cái…
   Dĩ nhiên, đó cũng là hạnh phúc và có thể là gánh nặng tùy theo điều kiện và hoàn cảnh của mỗi đứa con. Cũng cùng ý nghĩa(!) Nhưng, cách giáo dục khác nhau cũng thường đem đến giá trị khác nhau…
   Thực ra, trong bất kỳ tình yêu nào? (gia đình, vợ chồng con cái, quê hương dất nước…) Hãy tin rằng điều đó luôn rung động từ tâm thức, bắt nguồn từ linh tính và sự hồn nhiên qua hiện thực đời sống. Nếu dùng công lao đem ra “mặc cả” thì luôn có những giới hạn gượng ép (?)
  Theo lẽ tự nhiên, cha mẹ đối với con cái thuộc về trách nhiệm. Khi được nhận “trọng trách” đã là vốn liếng hạnh phúc. Có thứ hạnh phúc lớn cuộc đời nào? Không đi qua giao lao, vất vả…
 
   Lời bài hát Papa khi dịch sang lời Việt? Thường, chỉ nói lời yêu thương, ca ngợi “tình cha” bằng cảm tính, bổn phận hơn là cảm xúc những giá trị thực tế về tri thức, nhân cách trong bản gốc của tác giả…
   Người cha ở đây (của Paul Anka) đã thể hiện sự yêu thương vợ con và luôn dũng cảm đối diện với sự thật cuộc đời mình. Trong sự yêu thương luôn có đức tính bao dung mới thực sự xây dựng nên lòng hiếu thảo, và sự thật “hiếu thảo” phần nhiều chảy xuôi theo thời gian…
   Đó là câu chuyện của cha và con trai. Còn con gái thì sao nhỉ? Có lẽ, Paul Anka sẽ nghĩ lòng hiếu thảo: Chính là khi con gái mình biết chịu khó lo toan, nâng niu hạnh phúc với chồng con, thuận thảo với gia đình...(cười)!
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét