Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

Xuân phai...


Xuân phai…

Tôi đi thơ thẩn chiều nhạt nắng
 Nhặt lại mùa xuân dấu tàn phai
Màu cánh hoa xưa tình thắp lửa
Mịt mờ sương khói bóng hình ai
   Mây trôi hờ hững xuân còn dáng
Mà vắng hồn xuân tận mãi đâu
Hàng cây hư hao buồn lá đổ
Lấp đầy kỷ niệm rớt rơi sầu…

Tôi mơ một lần đến đưa xuân
Đợi chuyến đò ngang bến phân vân
Che đôi mắt đỏ màu u uẩn
Hé miệng mĩm cười môi bâng khuâng
   Chỉ để mộng Người lấp gian truân
Đông về gối chiếc chớ ngại ngùng
Thu lạnh nôn nao bàn tay ấm
Mấy mùa sỏi đá nhẹ bàn chân…

Ước gì tôi đã đến tiễn em
Nhẹ gót tình phai bước qua thềm
Xác pháo vu quy che lối cũ
Hồng tô má thắm ngọt môi mềm
   Rồi đế ngày đi mùa lại qua
Trăm năm phai vết xuân nhạt nhoà
Lòng hoa vơi cánh tim đời cạn
Cho người tình lỡ quên tình xa…
                           
                                 @thenhan

8 nhận xét:

  1. Chợt đôi lần giật mình ngoảnh lại
    Tóc đã ngà mấy bận thu sang
    Có những chuyện mất rồi không tiếc
    Và những điều nuối tiếc đã bay
    Có đôi lúc thấy lòng trống trải
    Như mây kia bàng bạc chân trời
    Dòng tâm sự vẫn lờ lững chảy
    Những niềm riêng biết tỏ cùng ai
    Chân đã bước, lòng còn nán lại
    Buồn ngập lòng mà lệ chẳng rơi
    Và đôi khi xót xa tiếc nuối
    Chuyện buồn vui đã xa quá tầm tay

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu đã đi xin đừng ngoảnh lại
      Bụi thời gian lấp dấu vết chân
      Nhưng kỷ niệm kí ức còn mãi
      Bóng xuân về chạnh nỗi bâng khuâng…

      Xóa
    2. Dù vẫn biết ngày trôi lận đận
      Vòng nhớ, quên vẫn quấn vào tâm
      Thì người ơi, một thời hoa nắng
      Lòng chưa đành thả giấc tình tan...

      Xóa
    3. Tình tan đi một thời xa vắng
      Mơ xuân về ta nhặt mùa phai
      Chiều nắng nhạt bên sông tình lặng
      Bóng con thuyền gợi nhớ ai hoài…

      Xóa
  2. Mùa đã rơi làm sao nhặt lại
    Mộng đã tàn phai nhạt màu xuân
    Hỏi lòng sao mãi bâng khuâng
    Mài dần khối đắng tình trần xót xa...

    Trả lờiXóa
  3. Tìm đâu nhặt một mùa xuân cũ
    Mộng hoa tàn theo bóng hoàng hôn
    Đường tình đó thời gian không đợi
    Có chăng là gió thổi mây hờn…

    Trả lờiXóa
  4. Mây và gió muôn đời vẫn vậy
    Có chăng lòng người đã đổi thay
    Chuyện ngày xưa đã xa vời vợi
    Mộng cũng đành cao quá tầm tay...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tầm tay với hái mùa hạnh phúc
      Trượt chân đời trôi suốt trăm năm
      Ngoảnh nhìn lại tình xa bao đỗi
      Gió ru hời mây ngủ trên non…

      Xóa