Về đây nguồn cội…
Về soi bóng bên dòng sông cạn...
Đón gió trời hong nắng chiều hôm
Oai linh nguồn cội Tây Sơn
Anh hùng vẫn đứng tay vờn kiếm cung
Thềm lịch sử một đời chinh chiến
Chí cơ đồ binh biến núi sông
Mắt xanh lấp lánh tang bồng
Hồn còn nguyên đó mặn nồng giang san
Trời đã phụ tấm lòng hào kiệt
Mộng nỗi niềm lịch sử vươn cao
Ao trời* mất ánh vì sao
Vũng* thưa thời thế mưa rào lượm danh
Người đã khuất chưa tròn nghĩa tử
Đất khô cằn mấy bận gian nan
Thói đời trí cạn cơ hàn
Hình hài phiêu bạt bụi mang gió trời
Về đây gối ruộng xưa áo vải
Khơi giếng nguồn thuở mẹ cha sinh
Thương miền cố quận điêu linh
Yêu tình cổ độ lưu tình nước non…
Thế
Nhân
(Tây Sơn
10-07-2013)
Trích lại**:
Nữ tướng Bùi Thị Xuân
bị bắt. Nguyễn Ánh bèn sai người áp giải đến trước mặt rồi hỏi với giọng đắc
chí:
- Ta và Nguyễn Huệ ai
hơn?
Bà trả lời:
- Chúa công ta, tay kiếm tay cờ mà làm nên sự nghiệp. Trong khi nhà người
đi cầu viện ngoại bang, hết Xiêm đến Tàu làm tan nát cả sơn hà, cùng đều bị chúa
công ta đánh cho không còn manh giáp. Đem so với chúa công ta, nhà ngươi chẳng
qua là ao trời nước vũng.
(Điện thờ Tây sơn tam kiệt và các vị tướng lĩnh)
(Giếng nước thân phụ Tây Sơn tam kiệt)
(Cây me cổ thụ vườn nhà Tam kiệt...)
Ai trở lại bên dòng sông cạn
Trả lờiXóaSoi bóng mình chạng vạng chiều hôm?
Thấy đâu đây - bóng cội nguồn
Anh hùng hào kiệt Tây Sơn vẫy vùng...
.....
Bóng Nguyễn Huệ vai cung tay kiếm
Tượng Quang Trung hiển hiện sử xanh
Đuổi quân xâm lược nhà Thanh
Dựng xây đất nước lưu danh muôn đời.
.....
Ôm chí lớn người ra đi vội
Vạn lòng dân tiếc nuối lệ trào!...
"Ai về gối mộng xanh xao
Yêu tình cổ độ lưu vào hồn ta...?"
....
Trai nước Việt…bên dòng lịch sử
XóaNhớ một thời oanh liệt xa đưa
Tiếc xưa tay kiếm cờ đào
Ra vào chinh chiến anh hào núi sông
…
Mộng chưa trọn số trời ly biệt
Nỗi thương tình công chúa Ngọc Hân
Phụ lòng nữ tướng ba quân
Đau đời non nước lắm phần xót xa
…
Nay trở lại thềm mơ bóng cũ
Nhặt lá vàng cõi nhớ xôn xao
“ Về đây mắt biếc hư hao
Trông tìm cố quận tình nào nước non…?”
@TN vui lòng cho N2Y sửa hai câu cuối.
Xóa" Ai kề gối mộng xanh xao
" Yêu tình cổ độ lưu vào hồn non...!? (Non nước)"
......
@ TN nhắc đến nàng công chúa Ngọc Hân. N2Y nhớ đến mấy câu thơ của bà lúc chăm vua Quang Trung bệnh.
" Từ nắng hạ mưa thu trái tiết
"Xót mình rồng mỏi mệt chẳng yên
" Xiết bao kinh sợ lo phiền
" Miếu thần đã đảo, thuốc tiên lại cầu. (Trích Ai tư vãn)
Ngọc Hân.
.....
Còn N2Y
Ngày lo toan giọt buồn cố giấu
Đêm mặc tình mưa đậu khóe môi
Lòng đau chẳng thốt nên lời
Thương chồng quên cả lá rơi thu về...
.....
Híc híc...
Những người vợ thiếu đôi vai của chồng để dựa…luôn là nỗi xót xa, thiệt thòi lớn!
XóaThật khó mà nói hết bao nhọc nhằn, nỗi niềm tâm sự của những người cô phụ gánh vác nuôi chồng, nuôi con…
Thôi thì…cứ thách thức số phận với thời gian, xem ông trời có bao nhiêu trò đùa định mệnh…? Cầu chúc N2Y sức khoẻ bền lâu…!
Cảm ơn nhiều nhé!
Xóa