Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015

Họa thơ...

Họa thơ…
(Trang thơ bè bạn…)

   Đây chỉ là câu chuyện thơ ca! Thường, người ta họa đối đáp theo lề lối văn chương: Có luật lệ, qui tắc như Thơ Đường (thất ngôn bát cú) hoặc với thơ Lục bát thì họa vần…và nội dung (bối cảnh) phải tương đồng, ý tứ vấn đáp! Còn các loại thơ khác sau này, bạn bè thơ ca vẫn có thể “họa” với nhau như một câu chuyện giao lưu, tình tự…

   Tôi thích thơ của Mỹ Uyên (N2Y)…vì lời thơ rất tự nhiên (hồn nhiên) tựa vào ngôn ngữ chân thật với những khổ thơ liên kết đều mạch ý tưởng! Không chau chuốt nhưng lại kiêu xa, không vọng tưởng nhưng hình tượng (tu từ) thì sống động, quá đỗi sâu xa, duyên dáng…
   Thơ M.U có lẽ không cạn? Vì Tôi nghĩ chắc rằng: Chẳng bao giờ nàng lấp đầy khoảng trống dang dở của trái tim còn nhịp đập, đong đầy tình yêu chưa bao giờ hao hụt (cười):


Phố đi bộ

Chiều cuối tuần ra phố
Cao ốc mây vỗ đầu
Người dìu nhau đi bộ
Em dắt buồn theo sau
.....
Ngáng chân chiều, giữ nắng
Chờ anh đợi anh thêm
Có hẹn đâu mà ngóng!
Buông chân, chiều vào đêm...
.....
Đèn phố màu xanh đỏ
Nhạc nước nhảy reo vui
Đường xôn xao tóc gió
Em vọng đợi tay người...
.....
Tình ta như mây gió
Sóng sánh rồi trôi xa
Một lần bên nhau đó!
Trăm năm dễ gì qua...
                          28-7-2015
                   Mỹ Uyên (N2Y)

   Ở đây, (Phố đi bộ) @thenhan “vẽ” lại câu chuyện tình thơ của Mỹ Uyên (N2Y) viết trừu tượng thành một câu chuyện tơ (thơ) tình từ “đôi ngã”…

Người đi bộ…

Chiều xưa người đi bộ
Mây áo lộng đưa mùa
Dập dìu ta ra phố
Theo tình níu đời mơ…
 …                
Bàn chân ai vớt nắng
Thả bước nhỏ tình thơ
Xôn xao tìm nhặt bóng
Chiều đi ai nào ngờ…
Đêm lao đao thả phố
Đèn đỏ nhạt xanh xưa
Giữa dòng đời xe cộ
Ngăn cách dấu tình vừa…
…                      
Bên kia đường xa vắng
Buông tình ướt bài thơ
Em lên xe đời lặng
Mặc mình anh than mưa…

                            Thế Nhân

   Sau đây là lời “còm” bên Blog N2Y:
TN:
Ngày xưa nàng đi bộ
Khoe áo lộng đong mùa
Tình ta theo qua phố
Nhặt nắng thả đời mơ..

Rồi một chiều xa vắng
Lóng ngóng mất bài thơ
Em lên xe tình lặng
Bỏ mình anh trong mưa…
                               
N2Y:
Ngày xưa thời con gái
Áo em lộng gió bay
Chiều cuối tuần ra phố
Ước mơ xanh tháng ngày...
....
Có chàng trai nhặt nắng
Thơ lẻo đẻo theo sau
Rồi một chiều xa vắng
Anh về trong mưa mau...

TN:
Anh về sầu sâu mắt
Vạt áo chiều gió bay
Mơ nửa mùa xa lắc
Người tình còn đâu đây…

Người tình còn ở đấy!
Có chắc vẫn xa xưa?
Bên dòng đời sóng dậy
Trăm năm cuộc tình thừa…
                                  

N2Y:
Biển Qui Nhơn còn đấy
Người năm xưa nghìn trùng
Thời gian dòng nước chảy
Làm sao giữ tình chung?
.....
Mưa bóng mây rơi vụn
Mây tan rồi thì thôi...
Muốn về nhanh em phải
Đi một mình anh ơi!


5 nhận xét:

  1. Thơ giao tình như thể
    Đôi bước bộ đong mùa
    Quên hết chuyện dâu bể
    Gạt nắng mắt đong đưa ......
    ....
    Hai vị SƯ PHỤ tình củm gúm nhể

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tìm trong bài thơ cũ
      Thấp thoáng thuở xa mùa
      Bên khung trời nắng thả
      Cuộc tình người buông mưa…
      ...
      Hì hì...thanks bạn ghé đọc thơ!!

      Xóa
  2. @TN : luôn làm N2Y cảm động! thanks nhá! Nhất là câu:
    "...Chẳng bao giờ nàng lấp đầy khoảng trống dang dở của trái tim còn nhịp đập, đong đầy tình yêu chưa bao giờ hao hụt (cười):"
    Ai mà hiểu tui dzữ vậy ta!?
    Đúng vậy, "Lần yêu nào cũng dại như lần đầu tiên" mà...@TN ui. (cười xấu hổ)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phố xưa, chiều chủ nhật
      Em. Áo trắng mây vương!
      Tóc dài, ai ngây ngất
      Xuân xanh neo mộng thường...
      .....
      Có chàng chân vướng nắng
      Theo sau bỏ bóng chùng
      Bài thơ tình nằng nặng
      Từng mơ chuyện riêng chung
      ....
      Giữa dòng xe tủn mủn
      Chàng kẹt ngã tư đường
      Nàng lên xe lúng túng
      Đường về ai vấn vương?
      ....
      Phố chiều nay đi bộ
      Kể chuyện tình bóng mây
      Có phải chàng nhặt nắng?
      Bỏ phố xưa mưa đầy?...
      .....
      Hihi...

      Xóa
    2. Phố xưa, chiều thuở ấy
      Tóc gió cuốn hương bay!
      Chạm bến đời sóng dậy
      Mơ áo trắng vơi đầy…

      Có môi cười thả nắng
      Vần nụ hồng nụ lênh đênh
      Anh: nghiêng đời nhặt bóng
      Trượt chân tiếc môi mềm…

      Thương cuộc tình hao hụt
      Chậm mất ngõ xuân xanh
      Lối xưa ngăn đèn đỏ
      Vỡ tan giấc mộng lành…

      Chuyến xe “người đi bộ” ?
      Về đâu áo trắng mây…
      Ta về đong thương nhớ!
      Hấp hối tình mưa bay…

      Cười...chọc wuê hả? (Le lưỡi)

      Xóa