Sống ảo
(Những
suy luận có lý…)
Mỗi
người, hoặc mỗi giai đoạn hoàn cảnh đời sống đều có cách nhìn nhận về thân
phận, cuộc đời…
Người
ta sẽ không mất thời gian để nói về những quan niệm(!) Vì quan niệm là cách
diễn tả khái niệm sở thích của tư duy, không phải là một định nghĩa thực tế mưu
cầu hạnh phúc (?)
Con người sinh ra thường có ước mơ! Nhưng, chúng
ta vẫn có thể lầm lẫn khi so sánh ước mơ và
ảo tưởng?
Từ ước
mơ đến ảo tưởng chỉ cách nhau một đoạn đường học thức, một khoảng cách (tự do) phân tích sự thật! Tuy vậy, con người vốn thích lãng mạn thành đạt (tư tưởng hạnh phúc), nên sống ảo vẫn là một phần nguyên nhân của mọi định mệnh…
Sống ảo
là mượn cách vay tạm niềm tin, nương nhờ mộng mị. Những người sống ảo thường để
tham vọng lấn lướt mơ ước
đời thường: Người thực dụng thì bám víu quyền lực, tiền bạc, danh vọng làm phương tiện. Còn người thiếu tự tin,
nhút nhát, sợ thực tế đành dựa dẫm vào tử
vi, bói toán, tôn thờ thần thánh,
mê muội tâm linh (một hình hài khác
của lương tâm) để hy vọng tìm cách quyên góp vận may, xây dựng số mệnh…
Và
bất kỳ ai cũng có thể là người sống ảo:
Người
sống ảo…khi học giỏi tưởng mình thông minh mà không hiểu đó mới chỉ khả
năng thuộc lòng lối mòn trí thức. Nhà toán
học nếu ngỡ rằng mình là nhà khoa học
khi nhầm lẫn năng lực (kỹ năng) tính toán với tư duy sáng tạo. Những nhà chính
trị rất dễ bị ngộ nhận chí lớn và danh vọng, hoặc lẫn lộn giữa gian manh và khôn ngoan. Người sống nghề buôn bán suy diễn hảo tâm là sự lợi lộc. Những nghệ sĩ thành danh thích ca ngợi tài năng sẽ không bao giờ hiểu rõ đam mê phát xuất từ sở thích kết thành năng khiếu…Và, ít người tu sĩ thanh cao nghĩ rằng: Người ta tôn trọng họ là để nuôi dưỡng xã hội thêm một hình thái đạo đức thần thánh…
Sống ảo cũng là thuộc tính suy diễn của
con người và có thể xãy ra khuyết điểm duy nhất của hạnh phúc! Người sống ảo
thường xem hạnh phúc là cái gì đó
khát khao xa vời (mơ mộng) hơn là thực tế quen thuộc, gần gũi và giản dị (hiện
thực). Họ chuộng lý thuyết nên dễ thành công trên danh nghĩa, nhưng lại thất
bại trong đời sống vì xa rời thực tế…
Trong một xã hội ngụy biện
thường bị nhiễu loạn thông tin ảo…thì
niềm tin chỉ làm hàng hóa mua bán, tranh
dành ý thức? Hạnh phúc được định
nghĩa mù mờ theo kiểu quan niệm hoang
mang của mỗi người. Bộ não con người là cái gì đó rắc rối, sâu xa nhưng rất hiện
thực với các nhà khoa học…thì với các
nhà hiền triết lại có tư duy giáo dục
nhào nặn nó trở thành thói quen văn hóa(?)
Nếu
văn hóa có thể hình thành từ các nhà
hiền triết, thì đương nhiên số phận lại
thuộc về thể chế chính trị? Lối mòn (ảo
tưởng) số mệnh hay học thức (sự thật) vận mệnh là do mỗi người (cá nhân) và mỗi cuộc đời (xã hội) lựa
chọn…
Điều hệ lụy của sống ảo là rất
dễ dẫn đến cách; Sống giả, sống mòn
và sống thừa(!)
Nói ngắn gọn là sống trên mức của mình
Trả lờiXóaAi có thể tự vạch ra "mức" của mình? (cười)
Xóa