“Tình về trong mưa…”
Hình như, tôi đến Sài Gòn lúc nào cũng vào
khoảng tháng 6-7! Nên, mưa nắng vẫn thất thường như tình đời, lòng người
(cười)!
Xe cộ đông đúc chen chúc, rất khó lựa chọn
thời gian để ghé thăm nhau. Hơn nữa, “đôi mắt người xưa” giờ không còn trong
veo nữa! Về đêm, đường phố lập lòe hoa lệ nhìn ai cũng đẹp như nhau, sợ lầm lẫn
người cũ bị lạc lối quay dzề (hic)...
Lần này đến vì công việc gia đình nên chưa
có thời gian hò hẹn. Xin cảm thông…chờ “See
you again” vậy!
Tình như mây nước
Thoáng qua cuộc đời
Đèn vàng hiu hắt
Người về trong mưa
Qua cầu chở gió
Gió thôi hẹn hò
Phố vắng lề thưa
Sầu dâng lên mắt
Khiến môi ngập ngừng
Buồn len ngõ tối
Bước chân ngại ngần
Người về đơn côi
Rơi hờn ướt áo
Thấm đôi vai gầy
Tóc rối mưa bay
Mưa rơi rơi đều
Theo nhau một chiều
Dòng đời xuôi mãi
Xói mòn tình yêu
Mưa bay bay hoài
Ngược đường mệt nhoài
Ghé bờ đứng đợi
Vớt tình nguôi ngoai…
Tình nào tôi nhớ
Trên giấc môi hồng
Mộng nào cho em
Vết son tình trần
Đường về đêm thâu
Phố đời yên ắng
Lá rơi nhẹ nhàng
Xạc xào tình câm…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét