Thứ Hai, 6 tháng 12, 2021

Mùa đông...

 

Mùa đông…
(Tìm vui bè bạn...)
 

   Có lẽ, khí hậu và không gian cũng thường tác động đến tâm trạng và hoài niệm… 
   Mùa đông thường không có nhiều không gian ảo ảnh, cảnh vật man mác buồn lãng mạn như mùa thu...nên tâm trang con người có thể u hoài cô đọng, đơn côi nhiều hơn(?)
  Nhưng, không sao cả…vì N/s Trần Thiện Thanh đã từng viết:
   - Có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian (Mùa đông của anh)
   - Ôi! Những câu chuyện lòng, từ lâu vẫn như mùa đông (Trên đỉnh mùa đông).
 
   Lời như thơ và hát như mơ. Nhưng, sự “băng giá” hay “câu chuyện lòng” cũng có nghĩa là không còn nồng ấm nữa, chuyện như đã xa xưa…Tuy vậy, nếu còn kí ức kỷ niệm là còn hạnh phúc, dẫu đó là hạnh phúc buồn
    Nên, những ai sợ đời mình rong rêu, hãy đem tình ra phơi nắng (cười)...
 
P/s: Người ta viết qua hay, nên @thenhan viết để ru tinh…(Chống chỉ định: Những người tim đập qua nhanh)
 
Tình của mùa đông
 
Một ngày qua phố vắng   
Ta nghe lời cơn gió nói
Yêu nhau mà xa cách mãi
Nên mùa đông về…
 
Về lại nơi chốn cũ
Xin ai còn hấp hối tiếc
Đem phơi tình trên dốc nắng
Cây đời vẫn đợi…
 
Mùa đông đến đơn côi
Đợi ai đó thơm môi  
Đưa tình hong nỗi nhớ
Cho người xót xa người…
 
Mùa đông sẽ đi qua
Gọi mưa nắng phôi pha
Quên hờn ghen phai dấu
Yêu người ôm thật thà…
 
Dù tình còn hay mất
Xanh xao mùa đông cũng tới
Yêu thương đừng nên bối rối
Tim người mỏi mòn…
 
Chạm vào tìm hơi ấm
Xoa tay đường đời khuất lấp
Nâng niu từng sợi tóc ngắn
Vuốt tình khóc òa…
 
                                             Thế Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét