Xử ánThuỷ Tinh.
(Vác bút giang hồ…)
Một hôm
đang phiêu linh ngồi mổ bàn phím “chát-chít” với những ních-nêm: Gấu, Mèo, Nhỏ…Bổng phone kêu tít
tít? @thenhan bắt máy ngáp ơ hờ:
- Ha
lô… “cô hàng xóm” nèo đó? (le lưỡi)
Bên
kia có giọng nói như trời gầm:
-
Trời…đây!!!
- Ủa,
“nàng” tên gì lạ vậy?
Giọng
“chả” nổi khùng:
- Hừ…Ta là “Ngọc hoàng thượng đế” đây! Ngươi có
phải là người đang mang cái tên “trần tục”(Thế Nhân) không?
Tui hơi ngạc nhiên:
-
Yet-sờ…có chuyện chi hông?
Lão tưởng làm Trời là to, giọng kẻ cả nghiêm trọng:
- Ta
đang chuẩn bị xử án bị cáo Thuỷ Tinh đây! Ngươi có thể đại diện “người thế gian”
tham gia bồi thẩm đoàn được không?
- Hơ…chuyện
trời và người khác nhau, liên quan gì ta?
-
Sao không liên quan? Ta đây (trời), cũng có mắt-mũi-miệng như ngươi mà…
Tui
từ chối bằng cách giải trình tâm sinh lý:
- Sorry, thượng
đế: Ông cỡi mây, Tui cỡi xe! Tui mê gái, Ông không biết ngắm đường cong phiêu
du (bĩu môi) Khác quắc, giống nhau thế nào được?
Ổng cười
lấp lững "hi-five" (đâu có bà trời), chứng minh kiểu phong trào mơ hồ:
- Khi nào dưới nhân gian còn tin“ngoại cảm” là còn
có liên quan ma-quỷ-trời-người… à nha?
Tui
bực bội:
- Mấy “tên” đó là Thầy bói, thầy phù thuỷ, đồng bóng, mị dân…chứ
ngoại-nội-cảm gì “cha nội”? Tin có ông “trời” để khi có chuyện xấu, tầm bậy thì đổ thừa đó
mà (hề hề)…
Ổng xuê xoa xí xóa, vỗ về dzụ nai hotboy tui (ẹ):
- Kệ, thôi lên đây phù du một chuyến cõi trời (làm thơ).
Trên này cũng có nhiều người (tiên nữ) hot-girl…
- Ực…dạ,
lên ngay đây ạ!
Thế
là @ Tui vù “thăng thiên” như sao xẹt gặp ông Trời, ổng nháy mắt chào hỏi rất chi
là lịch sự kiểu ăng-lê:
- Hello…Thế Nhân! Ngươi tưởng người nhân gian
mới biết “thèm”(yêu) hả? Hai thần Sơn Tinh và Thuỷ Tinh cũng mê gái (Mị Nương)…uýnh
nhau đến mấy ngàn năm chưa hạ hồi phân giải, khiến cho dân gian bị vạ lây. Hic,
chiện này Ta cũng rất xấu hổ, xin tạ lỗi...
Tui thông
cảm thói (giả dối) lịch sự, nhưng tò mò ngạc nhiên:
- Ủa, bà hàng xóm (Mỵ Nương) đó bi chừ già rùi…có còn như “cô láng giềng” ngày xưa? (dành dựt chi ta?)
Ông Trời mộng mị rờ cằm ngu ngơ, suy tư:
- Ừa…quá là khó hiểu? Chắc là ngày xưa (theo truyền thuyết) vua Hùng yêu cầu sính
lễ không công bằng! Thèng hot-boy Thủy Tinh sống dưới nước làm chi có “Voi 9 ngà, gà chín cựa,
ngựa chín hồng mao” mà ứng thí? Chắc, thua bất công nên nổi điên, phá phách dài lâu…
Tui gật gù gợi
ý thay cho đề nghị:
- Chuyện giành dựt gái, ông Trời can dự làm
chi?
-
Hic, tại mấy ông “thần” mà thiên hạ đỗ thừa cho Trời mới tức nè…
Tui
chợt thấy ngứa tai nên gãi đầu:
- Kiện Trời? Thì như “Con kiến kiện củ khoai” thôi
hà...
Hình như ổng
tự ái mấy câu truyện cổ tích:
- “Con Cóc kiện Trời” cũng được chớ mậy?
Tui
nói kiểu xuôi dòng bọt bèo tình đời:
- Vậy, kỳ này ai kiện Thuỷ Tinh?
- Thằng
Sơn Tinh chứ ai?
Tui mụ mị lỏn lẻn cười cười :
- Ủa, gã Thuỷ Tinh rủ rê được bà (Sơn Tinh) hàng xóm rầu hả? Huề cả làng nhe! Hết lũ lụt…
Ổng
Trời lắc đầu:
- Bậy bạ…người dương thế như nhà ngươi luôn méo
mó “cơm” với “phở”khác nhau? Sơn Tinh nó kiện mấy "cái động" Thuỷ Điện xả lũ làm con cháu Mỵ Nương
mặc váy ngắn cũng đành phải leo nóc nhà selfie (đăng facebook) mới khỏi bị ướt, tìm đường thoát nạn…
Hic, tan
hoang vườn tược, con người, súc vật cũng bị “xuất hồn” nổi bồng bềnh hổng lo,
lo ướt váy ngắn...
Tui xót cũng xa, nhưng cũng lơ mơ:
- Nhưng…Thuỷ Điện có liên quan gì đến Thuỷ
Tinh ta?
Lão Trời phán như chuyện “trời định”:
- Cũng cùng mang họ “Thuỷ” là liên quan rùi! Thằng
Thuỷ Điện ở nhân gian thì ta đâu có quyền nhúng tay, nhưng thằng Sơn Tinh ta truy cứu trách
nhiệm hình sự là O.K…
- Vậy
ổng (Thuỷ Tinh)…nhận tội chưa?
Trời
lắc đầu bó tay.com:
- Hừ,
ta thẩm vấn…hắn bảo "Thuỷ Tinh tui chỉ làm phép ra nước dâng cao, gây lụt! Còn
lũ là do Sơn Tinh chịu trách nhiệm…"
Tui ngạc nhiên:
- Hơ, thèng Sơn
Tinh nói sao?
- Sơn
Tinh lại đổ thừa là do làm thuỷ điện...nên bọn “đầu tư”xứ ông có cớ vặt trụi rừng,
đành chịu. Lỗi của ông Thuỷ Điện từ a đến z…
Thấy
ổng lắc đầu bối rối! Bực, Tui nhát ma:
- Ở
dưới nhân gian họ đổ thừa là do ông “trời” làm mưa nên mới có lũ đó nhen!
Lão
Trời bức râu (ủa làm gì có râu) quắc mắt:
- Ai
dám…
- Mấy
ông Thuỷ Điện chứ ai...
- Hừ, vô
duyên thúi! Không cho mưa thì than, cho mưa lại đỗ thừa? Làm như chỉ có xứ ông
làm thuỷ điện...
Tui đắn
đo, dò dẫm:
- Hay là do “quy trình” xả lũ không đúng…
Lão
bểu môi thấy ghét:
- “Quy trình” cái mốc xì! Nước dâng quá “mực nước
an toàn” thì xả…có gì mà dùng thuật ngữ cho pha học? Nghe bắt gúm...
Tui
gật gù:
- Đơn giản quá he? Ủa…vậy, lỗi ở đâu?
Lão
nhìn Tui ra vẻ thương hại, nhẹ nhàng phủ dụ:
- Nhiều công trình trên một dòng sông, hoặc
nhiều hồ chứa…cùng xả trên một lưu vực về hạ du, thì thằng Thuỷ Tinh nhà ta có phép thuật cũng đành
ngộp thở, chết đuối…
Giải
trình luận chứng kinh điển đến đó, ổng thắc mắc quay sang Tui:
- Ủa, mấy nhà khoa học-kỹ thuật dày dạn học hàm, học vị xứ sở của ông đi
đâu hết à?
Tui
lúng túng nói bừa:
- Chắc
là…nhập viện “nghiên cứu tiềm năng con người” hết rùi?
Nghe
vậy, lão cười hềnh hệch, ngún nguẩy méo mó:
- Trời, Ta “nắn”(tạo) ra loài người mà ta cũng
không hiểu ta nữa là đoán mò! À...có ai kiện chưa? Ai chịu trách nhiệm?
Hic,
Tui than trời:
- Ông Trời có 01 tên Thuỷ Tinh mà xử không được…dưới
đó hàng đống ông Thuỷ Điện biết ai mà xử?
Ổng giận dỗi, nhưng cũng biện bạch (giống y người đời):
- Hơ...người nào làm người nấy chịu. Mấy “cha” không xử Thuỷ Điện…tao lấy nhân chứng,
vật chứng nào để kết tội thằng Thuỷ Tinh? Thôi thì thôi (nhé)...cứ nói "rút kinh nghiệm" là
xong đời "chị Dậu”, phù...
Hừ, bực bội...phủi một cái, thổi “tắt đèn” cái rụp! Đúng là
Trời, đi mây về gió? Tui nổi khùng:
- Ê…lần
sau đừng “hẹn hò”lên đây nữa nhen!
- Sao dzẫy?
- Ông là Trời mà cũng nói chiện trớt quớt…
Vừa đọc vừa cười no cả bụng Binh Tran à. Nhưng thâm thúy, thời sự quá đấy! Đúng là giọng văn của Binh Tran, không lẫn vào đâu được. Thích chỗ này:
Trả lờiXóa- Sorry…thượng đế: Ông cỡi mây, Tui cỡi xe! Tui mê gái, Ông không biết ngắm đường cong phiêu du…Khác quắc, giống nhau thế nào được?
------------------------------
Cái chỗ "mê gái" với "ngắm đường cong" đó quá...tuyệt! Thế mới là đàn...ông chứ!
Xuỵt...nói nhỏ thôi Thuỷ ơi! (Hic,lộ..ý đồ hết trơn...)
Xóa