Trịnh Công Sơn là nhạc sĩ nhiều người biết tiếng
nhất trong nước và có sức đã lan tỏa tên tuổi ra thế giới…
Sự nghiệp thành công lớn của ông có từ những đề
tài sáng tác (1960-1970) hiện thực trong những năm tháng chiến tranh! Nhiều ca khúc
“da vàng” của ông ảnh hưởng "thân phận" suy tư về thời cuộc trong giới học sinh, sinh
viên (miền nam) thời bấy giờ…
“Người nô lệ da vàng
Ngủ quên, ngủ quên trong căn nhà nhỏ
Ðèn thắp thì mờ
Ngủ quên , quên nước quên non
Ngủ quên, quên đã bao năm
Bao giờ đập tan gông cùm xiềng xích vô hình trói buộc dân ta…” (Trịnh Công Sơn)
Cũng
không đơn giản nhờ tư tưởng phản chiến! Ông là tác giả hiếm hoi khi đến nay,
vẫn có hơn 200 bài hát vẫn thịnh hành…và được cả “khách” nước ngoài quan tâm,
nghiên cứu đầy đủ cả về âm nhạc, văn hóa, ngôn ngữ, văn học…
Riêng,
trong “tình khúc” nhạc Trịnh? Có lẽ (tôi) chỉ thấy cảm xúc tình yêu tự nhiên
qua nỗi niềm thân phận con người, hơn là ngôn ngữ tương tư, giọng điệu chìm đắm
yêu đương.
Trong
tuyển tập tựa đề “ Như Cánh Vạt Bay” đã thể hiện hình tượng tình yêu là sự mong
manh, xa xăm vô định, đôi khi đến mức vô vọng…
Chắc hẵn
(?) Tình ca nhạc Trịnh chỉ là ngôn
ngữ thi ca có tính chất triết lý hiện
sinh và cả nghệ thuật huyền thoại
về khát khao và nỗi nhớ cuộc đời:
“Môi nào hãy còn thơm
Cho ta phơi cuộc tình
Tóc nào hãy còn xanh
Cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên
Ta rêu rao đời mình…” (Ru Ta Ngậm Ngùi)
“Từng người tình bỏ ta đi như nhũng dòng
sông nhỏ
Ôi! Những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là
những cơn mưa…” (Tình Xa)
Nếu như: những
tình khúc của Trịnh Công Sơn không mang theo hình dáng “người tình” phiêu du
thực thể nào cả? Thì, có thể là hình bóng nhạt nhòa yêu thương vẫn còn đâu đó ở
“cõi tạm”(cười)…
P/s: Nhiều người cho rằng nhạc Trịnh khó hát “đạt yêu cầu”? Điều đó không
hẵn đúng với sự thật hồn nhiên...!
Có thể,
có 2 lý do khiến người ta có chút e ngại:
- Khánh Ly có chất giọng đặc biệt sâu lắng,
âm vang rất rõ và rất hiểu ý nghĩa ca từ…
- Ngôn ngữ (ca từ) thuộc văn chương nghệ thuật
“diễn ý” hơn là "diễn cảm" nên cần sự từ tốn vừa phải, chuẩn mực…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét