Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Phạm Duy "Còn đó nỗi buồn"....



Phạm Duy “còn đó nỗi buồn”…
(Tư duy cá nhân….thay cho lời đưa tiễn.)

  Đó...là tựa đề của tác giả Tạ Tỵ mà tôi đọc cách đây 38 năm viết về Phạm Duy…Nhưng, nỗi buồn trong cuốn sách Tạ Tỵ chỉ nói về tính cách, cuộc sống và trên con đường hào phóng đến với âm nhạc của ông(!)

   Hôm nay tôi cũng lấy tựa “Phạm Duy còn đó nỗi buồn” để có vài dòng nghiêng cảm nhận của mình về người nhạc sĩ cả đời “mưu cầu hạnh phúc” từ âm nhạc…

   Nhiều người đã nhìn thấy rõ ông là cây đại thụ đồ sộ giữa làng ca nhạc VN…vì ông là một N/s hiếm hoi sáng tác với nhiều thể loại, nhiều phong cách…nhưng tỏ rõ tính cách một Phạm Duy VN không nhầm lẫn…

  Điều quan trọng ông là nhạc sĩ đã đưa nguồn nhạc Việt (dân ca) thênh thang đi vào giữa dòng nhạc thế giới đương đại một cách tự hào, yêu kiều, mạch lạc…Sự tài hoa và tâm thức cũng như khả năng nghiên cứu âm nhạc, đã tự cho phép người nhạc sĩ hiên ngang nầy làm được những điều tạo nên giá trị nhân văn,  ý nghĩa to lớn đó…

   Dù đi bốn phương trời… trong lời ca tiếng nhạc của ông vẫn ngời sáng tâm hồn Việt…Và dù quan điểm chính trị của ông có thế nào đi nữa thì tình yêu quê hương của ông đến với đại chúng cũng đã là rõ ràng, chân lý bất  diệt …(?).

   Nhạc của Phạm Duy trong trẻo cao sang, trầm hùng ngạo nghễ… nhưng giản dị gần gũi dân dã với “bà mẹ quê”: đồng lúa, con trâu, mảnh áo nâu xòng; Những ca từ lã lơi, thăng hoa, đam mê trong tình yêu: “Con đường tình ta đi”, “Nha Trang ngày về”; Những lời ca thân phận nhân sinh, thế cuộc: “Nghìn trùng xa cách”, “thà như giọt mưa”; Những ngôn từ hạnh phúc dễ thương, duyên dáng trong “tuổi ngọc”: Lạy chào mẹ cha…với hình ảnh chiếc áo dài, chiếc xe đạp xinh xinh…và tất cả ca từ đó đều nằm trong trường ca tâm tình “Mẹ Việt Nam” dạt dào.. đã hoá thành Đạo ca, Tình ca “Tôi yêu tiếng nước tôi” rồi!

   Nhưng…nỗi buồn Phạm Duy vẫn còn đó! Còn ngụp lặng, còn hờ hững giữa đôi dòng lịch sử nhiều bạc đãi muộn phiền, dù đã thuộc về quá khứ…Vì trong cả ngàn ca khúc âm nhạc chỉ mới được phổ biến khoảng 100 bài! Một gia tài âm nhạc to lớn vẫn đang rơi vãi, chưa hội ngộ theo nỗi lòng tâm thức về với đất Việt…

2 nhận xét:

  1. Qua đây em biết thêm một chút anh ạ. Thật tình em không rành âm nhạc tý nào ạ.

    Trả lờiXóa
  2. Mỗi người biết vài thứ thôi chứ! BN ham (cười)chi cho nhiều?

    Trả lờiXóa