Mùa thu gọi nhớ…
Có thể
nói thơ lục bát, là thể thơ thuần Việt…dù đến nay người ta không biết xuất xứ
trong thời điểm nào của lịch sử? Tuy vậy, với những bằng chứng trong các thi tập
có giá trị văn học lớn: “Truyện kiều” (Nguyễn Du), “Lục Vân Tiên” (Nguyễn Đình
Chiểu) và cùng vài thi tập “thi hào” nổi tiếng khác…cũng đã đủ nói lên gốc gác vần điệu, nhạc ngữ, tâm hồn Việt.
Thơ lục bát đã gần gũi, thể hiện văn phong
ca dao tục ngữ, hò vè từ bắc đến nam. Chính vì vậy, nhiều người vẫn xem là “Quốc
thơ” và hy vọng sắp tới được công nhân là “di sản văn hoá thế giới”…Nên mấy năm
qua, có nhiều người đang tạo dựng phong trào, thành lập nhóm-hội thơ lục bát ở
nhiều tỉnh thành…
@thenhan ít tập làm thơ lục bát? Vì, cảm thấy
tuy dễ làm, nhưng khó hay(!). Nhạc ngữ (bằng trắc)hai chữ âm điệu, đều nhau lên xuống ngâm nga kể chuyện…gối
vần (chữ thứ 6) trong 2 câu (câu 6 và 8) kế tiếp nhau. Dù vẫn cách điệu biến thể, sáng tạo
được…nhưng, khi làm thơ cũng rất dễ bị quán tính, ngữ điệu thói quen
“sáo mòn”, trở thành đọc vè hơn là thơ ca. Và nếu không kết cấu cẩn thận là bị “thao thao
bất tuyệt”, khó kết thúc rõ ràng, trọn vẹn. Các nhạc sĩ khi phổ thơ lục bát thì
cũng thường dựa vào âm giai “ngũ cung”(Nhạc thế giới có 7 cung), dân ca quen
thuộc là vậy!
Tuy vậy, thơ hay là chỗ ý tưởng và ngụ ngôn…và
cũng không ít người thành công cách điệu trong thể thơ lục bát!
Sau đây,
@thenhan thử mần thơ níu áo “em” Mùa Thu…xem thử có “xôn xao” không nhe? (cười):
Mùa
thu gọi nhớ…
Thu về gọi nhớ mây bay
Tóc chiều nay đã hao gầy thời gian
Khung trời cũ, gió lang thang
Xôn xao lác đác lá vàng duyên mơ
Hẹn hò khép vội ngây thơ
Thêu thùa hạnh phúc mơ hồ nắng mưa
Đợi hè phố, níu tình vừa
Rong đời lóng ngóng một mùa môi ngoan
Mùa chưa hết, cuộc tình tàn
Thu đi áo lộng hoang mang cuối trời
Lá sầu nợ cõi chơi vơi
Cây buồn trả kiếp tơi bời tiễn đưa
Heo may thuở âý xanh xưa
Thu phai tình gội mấy mùa nhớ nhung
Gom hiu hắt, tiếc muôn trùng
Vòng tay thao thức bâng khuâng nỗi niềm
Đơn côi phiêu lãng cô miên
Cô liêu
chạm bến triền miên ngỡ ngàng
Mùa thu
xả rác lá vàng…
Người tình
nhặt nhạnh thênh thang gió trời…
@thenhan
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaLá sầu nợ cõi chơi vơi
XóaCây buồn trả kiếp tơi bời tiễn đưa(@thenhan)
Cũng đành mặc gió thay mùa
Mình về thu với cơn mưa cuối giời...( hat cat )
(hic...lỡ xoá lời còm)
Thu đi thay áo buông rơi
Người về se sắt giọt đời thế nhân…(@TN)
Trượt tay rác rớt xuống đời
Trả lờiXóaXin người quét nhẹ nụ cười lỡ rơi
***
Thả mùa mới chạm lòng tôi
Một mùa thu nữa vừa rời mộng phai
Trăng vẫn thế khuyết lại đầy
Mà đâu tiếng nói của ngày quen nhau
Trong im vắng ngập mắt sâu
Muộn phiền như đã nhuộm màu lá thu
Tay tìm tay vẫn xa mù
Có quên được phút tạ từ hỡi thu
Lời từ tạ, gió vẫn ru…
XóaLá vàng rơi rớt mùa thu tìm về
Rủ rê dắt díu cơn mê
Tìm trong kí ức tóc thề đã phai
Thu về níu kéo tình ai
Mùa đi thả nhớ ai hoài mây mưa…
Tóc thề đã lạc mùa xưa
XóaVới tay níu bóng trăng vừa trôi xuôi
Dấu tình cũ, mất đâu rồi
Bao mùa trải lá thu rơi lấp đầy
Lối nào tìm tóc mây bay...
Lối nào giận dỗi sum vầy nắng mưa
XóaCây sầu rụng lá lưa thưa
Gió đùa ngõ phố đong đưa cuộc tình
Ngườì xa vắng, lắng đời mình!
Mùa thu nhặt lá gom miền lãng du…
Hẹn hò khép vội ngây thơ
Trả lờiXóaThêu thùa hạnh phúc mơ hồ nắng mưa
Đợi hè phố, níu tình vừa
Rong đời lóng ngóng một mùa môi ngoan
------------------------------
ơn côi phiêu lãng cô miên
Cô liêu chạm bến triền miên ngỡ ngàng
Mùa thu xả rác lá vàng…
Người tình nhặt nhạnh thênh thang gió trời…
---------------------------
Hai khổ thơ này hay quá! Mình rất thích!
Cảm ơn Thuỷ ghé đọc thơ!
XóaVậy là gần đươc 50% thích...(cười)
Thu về, ai gọi nhớ ai...
Trả lờiXóaCòn không, chiếc lá trên tay làm bằng ?
Tình yêu dẫu có muộn mằn
Ngó mây mà hỏi vầng trăng khuyết tròn?
.....
Thơ huề vốn! hihi...
Thời gian mưa gió hao mòn
XóaThu phai chiếc lá vẫn còn nét xưa
Trăng tròn khuyết? cuộc tình thừa…
Dẫu sao cũng có một mùa nhớ nhung
...
Vẫn sinh lời! (he he...)
Anh có thấy
XóaMùa thu ngang qua cửa
Lá vòng vèo
Ngã xuống ngủ trang thơ?
Bên thềm cũ
Người chờ người lần lựa...
Hắt hiu buồn
Chiếc lá úa bơ vơ...
....
Lời khẳm! hihi
Anh chỉ thấy
XóaĐìu hiu về qua ngõ
Áo lụa mờ
E lệ gối trang thơ
Phai chiếc lá
Mùa thu xa vàng võ
Dấu yêu xưa
Vần cũ ấp tình khờ…
...
(Hic...mé đìu hiu)
Thu nào xả lá vàng rơi
Trả lờiXóaCho ai nhặt nhạnh tình chơi vơi buồn
Khép mi hờ hững mưa tuôn
Tàn thu vội vã nụ hờn xa khơi!
Mông mênh thu , vớt tình vời
Vầng trăng mộng mị lỡ rơi giọt sầu!Hic..hic..hic..
Người về thút thít mưa ngâu
XóaBỏ bờ bến đợi bắt cầu qua sông
Mùa đi chiếc lá lấy chồng
Cây buồn trơ trọi mênh mông thu về
Chờ cơn gió thổi đam mê
Mây hờn tóc rối lê thê cuộc tình...
…
Hic...