Văn hóa ứng xử…
(Suy
tư…)
Văn hóa ứng xử không phải là một quan niệm cá nhân của bạn
hay tôi? Mà đó là giá trị nhân văn mặc định được phổ cập trong xã hội loài người...
Văn hóa hình
thành là do suy nghĩ, tư tưởng, thói quen, hành động? Vì vậy, văn hóa cách sống có thể tạo ra số phận cá nhân hay định mệnh xã hội nào đó…
Văn hóa
thể hiện nhân cách của một người thường lệ thuộc cá tính, gia đình, trường học.
Nhưng, văn hóa xã hội của một đất
nước, vùng miền…lại ảnh hưởng nhiều từ điều kiện sống, môi trường: Tập tục địa phương
(lễ nghĩa), xu hướng chính trị (giáo dục, luật lệ, hành pháp).
Nhận thức văn hóa…chưa hẵng nằm trong lề lối
văn chương, kiểu cách thi phú hoặc xa xôi “kinh điển”, mơ hồ “truyền thống”, biểu
ngữ lòe loẹt hô hào suông. Vì văn hóa sự thật chỉ thể hiện hành vi khi nó tác
động đến cách đối xử giữa người với người, dân tộc này với dân tộc khác…sẽ cho
ta biết văn hóa nơi đó có văn minh
tiến bộ hay còn lạc hậu khiếm khuyết…
Đến nay, với sự phát triển khoa học hiện đại!
Quan sát từ một xã hội có sức mạnh kinh tế, phục vụ hiệu quả đời sống nhân sinh…luôn
được đánh giá cao là có văn hóa ứng xử cộng đồng một cách: Hòa đồng, tôn trọng,
lịch thiệp...
Sự hòa đồng sẽ tạo thiện cảm, sự tôn trọng khuyến khích nhân tài, sự lịch thiệp gieo niềm hạnh phúc. Nghĩa
là: Dù bạn theo chủ nghĩa hay tôn giáo nào? Triết lý phương đông hay phương tây…thì
chân lý văn hóa nhân sinh cao thượng,
đúng đắn vẫn thuộc về giá trị bình đẳng…
Xu
hướng xây dựng thể chế dân chủ cho một xã hội tương lai là điều hiển nhiên,
thuộc về hệ quả nhân văn tha nhân, rộng mở…bởi nơi đó có văn hóa chính trị bình đẳng, pháp trị. Với phương thức quản lý xã
hội kinh tế thị trường sẽ tạo ra văn
hóa sống động, hòa đồng đời sống mưu sinh cho tất cả mọi người. Sự lịch thiệp từ
thái độ học vấn tôn trọng gía trị nhân phẩm…mới có thể thúc đẩy sự phát triển
khoa học kỹ thuật, giáo dục đời sống, nhiều cơ hội có hiệu xuất kinh tế xã hội
hơn…
Không có bằng chứng cho thấy rằng: Cực đoan chính trị hay dạy con hiếu
thảo là có giá trị văn hóa đúng? Bởi
phẩm chất đó có từ ý thức nhân sinh hoặc thuộc về đức tính…
Sự
khác nhau của các nền văn hóa dân tộc, khoảng cách địa lý, thói quen nhân sinh là
chuyện bình thường ý nghĩa cho mưu cầu hạnh phúc! Những sở đoản, sở trường văn
hóa (tính cách, bản sắc văn hóa) có thể gây vài ngộ nhận về quan điểm sống? Nhưng,
đó là lẽ tự nhiên thường tình, đa dạng nhu cầu do tâm lý…miễn là vẫn nằm trong
giới hạn lòng tự trọng, ý thức văn hóa cộng đồng.
Đã
có quá nhiều sự đẫm máu, nước mắt mặn đắng trôi qua dòng lịch sử nhân loại do
những cuộc chiến tham vọng thống trị, tranh giành kinh tế…Nhưng, có lẽ cách
chiếm đoạt “ ý thức hệ” là cuộc chiến văn
hóa nhân cách sai lầm, gây đố kỵ chia rẽ lâu dài nhất…
May thay, thế giới ngày nay đã thu hẹp khoảng
cách văn hóa bởi sự phát triển mạnh
về khoa học thông tin, sự cần thiết liên quan giữa các nền kinh tế…Nên dẫu bạn
có quan niệm văn hóa là một khái niệm
(quá khứ) hay định nghĩa (thực dụng)…thì giá trị văn hóa tương lai vẫn tùy
thuộc vào sự tiến bộ (hay thay đổi) từ sức mạnh của văn hóa khoa học kỹ thuật: Chính trị, thương mại, dịch vụ, sản xuất…mới
theo kịp nhu cầu phát triển đời sống xã hội để mà tồn tại!
Suy cho cùng…có lẽ, giá trị của văn hóa nhân
loại luôn hướng về phía trước, được chứng minh từ đỉnh cao của khoa học. Còn
giá trị tâm hồn, kỷ cương xã hội là nhờ trông cậy vào nơi học thức con người có
nhân cách văn hóa thân thiện…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét