Tình
kiêu sa…
(Bài tình thơ số 1)
Tình kiêu sa
Hoa mùa định phận tiễn ngày trôi
Gió thở cây buồn lá rụng rơi
Nhoà nhạt ngõ rêu thềm tóc rối
Ngã nghiêng bờ dốc bến sông vơi
Xa rời bóng hẹn chờ duyên nợ
Níu lại người vay trả mệnh trời
Qua lối mộng tan tình ước thệ
Pha phôi nhạc khúc biệt ly đời…
“Đời ly biệt khúc nhạc phôi pha
Thệ ước tình tan mộng lối qua
Trời mệnh trả vay người lại níu
Nợ duyên chờ hẹn bóng rời xa
Vơi sông bến dốc bờ nghiêng ngã
Rối tóc thềm rêu ngõ nhạt nhoà
Rơi rụng lá buồn cây thở gió
Trôi ngày tiễn phận định mùa hoa…”
Em ngày đó!Diễm kiều hoa mộng…
Nhẹ vào đời áo lộng thướt tha
Tay thon ngón nhỏ kiêu sa
Mắt
cười như nắng ngọc ngà hương bay
Ta ngày ấy!Lang thang phiêu bạt…
Lạc lõng đời ngơ ngác đứng trông
Tóc màu gió bụi hư không
Áo quần bạc thếch bên sông bóng chiều
Và như thể cuộc tình lạ lẫm
Tội duyên lành lận đận sầu mang
Đời quen nhung lụa cao sang
Mà ta chỉ có cung đàn tơ vương
Đời nhân thế lẽ thường tan vỡ…
Phụ lòng người ta nợ thương vay
Tặng em khúc nhạc chua cay
Ra đi lơi phím tình say mộng buồn…
Trời buông gió bao năm trôi dạt
Đẩy thuyền về ghé bến chiêm bao
Lâu đài hoang phế hư hao
Dấu yêu mất dấu nơi nào xa xăm
Tìm đâu thấy giữa mùa tao loạn
Khói mịt mờ bóng lửa quê hương
Cánh hoa lưu lạc tha phương
Điêu linh một thuở mộng thường vỡ tan…
Thế
Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét