Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Hờn nắng...


Hờn nắng…

Trãi nắng vơi đầy níu bóng mây
Thoi mưa lất phất tháng đong ngày
Bàn chân nhịp lỡ sầu nghiêng dốc
Vạt  áo trong ngần dỗi gió lay
Tiếc nuối  nguyên sơ tình vội vã
Nao lòng dấu ái mộng thơ ngây
Chiều nay phố cũ về qua ngõ
Má thắm hồn xưa hạt nắng bay…

Tình vay đánh mất tự xa xăm
Lạc dấu bờ môi chết lặng thầm
Gió bão phân ly duyên mệnh bạc
Tơ trời đứt đoạn mối tình câm
Tìm quên nợ kẻ đi muôn thuở
Cố nhớ buồn người gối trăm năm
Dạ khúc miên man hờn thả nắng
Tình vay đánh mất tự xa xăm…

                                  @thenhan

6 nhận xét:

  1. Vọng tiếng âm buồn với gió mây
    Mơ trôi lạc lối, tuổi xa ngày
    Nghe đêm cúi xuống hồn yên lặng
    Chợt thấy ngày qua bóng tình lay
    Vết xước in hằn trên lối nhớ
    Tình đau khắc đậm thuở thơ ngây
    Vung tay chắp vá đôi bờ đắng
    Khẽ chạm vào mây nối mộng bay...

    Len qua ký ức thuở xa xăm
    Vớt lại thời gian rớt lặng thầm
    Dấu nụ hôn xưa chìm cay đắng
    Hồn môi dĩ vãng ngập tình câm
    Loay hoay quên – nhớ người muôn thuở
    Lận đận mong chờ kẻ bao năm
    Nguyệt tận dìu đêm về bến cũ
    Len qua ký ức thuở xa xăm



    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xuân nhớ…
      Xuân về cánh nhạn lướt đùa mây
      Vội đến trao duyên nợ tháng ngày
      Bến đợi bao đêm sầu đọng lắng
      Thuyền chờ một bóng chạnh buồn lay
      Cõi đời duyên phận mơ còn đó
      Nhân thế tình trần mộng vẫn ngây
      Ảo ảnh miên man mùa bất tận
      Người xưa áo trắng cuối trời bay…

      Xóa
  2. HỌA
    NẮNG HỜN...

    Ánh vàng trãi đượm cả vần mây
    lạnh nóng đầy vơi những tháng ngày
    Mưa nắng đi về trời đứng bóng.
    Sáng chiều xuôi ngược đất im lay.
    .............
    Mồ hôi tuôn chảy đường oi ả
    Nước mắt rớt rơi sóng ngất ngây
    Thơ thẩn chiều nay nhìn lá úa
    Mà nghe gió hát chút sầu bay
    ..................................................
    Tình người chờ mãi vẫn xa xăm

    Bờ nhớ thuyền xa chút ước thầm

    Chim nhạn bay hoài tìm bến đổ.

    Hải âu tung cánh dấu tình câm

    Xa nhau nước mắt rơi muôn lối

    Gặp lại lệ tràn rớt tháng năm

    Tha thiết luyến lưu hồn viễn xứ

    Tình người chờ mãi vẫn xa xăm...
    Ngoctuyencp

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tim người mãi đó dấu tình xăm
      Bóng dáng chiều phai vẫn nhớ thầm
      Lỡ trượt vòng tay tà áo dỗi
      Hờn buông mái tóc lề phố câm
      Mây trời biền biệt hình chờ bóng
      Sóng biển dập dờn tháng đợi năm
      Nuối tiếc nhạt nhoà xoa kí ức
      Mộng người lưu luyến vết tim xăm

      Xóa
  3. Vết nắng…
    Vần vũ thời gian tựa bóng mây
    Ru đời sáng tối nối thêm ngày
    Mưa tình mỏi mệt người nằm lả
    Gió mộng sầu buồn cây đứng lay
    Vệt nắng đưa đường ghi ngõ nhớ
    Ánh trăng mở lối nợ tình ngây
    Ai hoài lãng đãng hoàng hôn xuống
    Kỷ niệm phiêu bồng thả khói bay
    ...
    Nỗi nhớ còn đây tựa vết xăm…
    Da thơm khắc dấu lệ âm thầm
    Thuyền đi một bóng chiều im tiếng
    Bến đợi ngàn khơi sóng lặng câm
    Nước cuốn duyên trôi quên mấy dặm
    Bờ yên mộng đứng tiếc bao năm
    Người xa có biết tình thơ dại
    Nỗi nhớ còn đây tựa vết xăm…

    (@THẾ nHÂN)

    HỌA

    NẮNG BUỒN
    Trời chiều bảng lãng những vần mây.
    Sáng tối thời gian thoảng tháng ngày.
    Mệt mỏi mưa sa hồn khóc mướt
    Rả rời gió lướt trí sầu lay
    Đường về vệt nắng đầy nhung nhớ
    Lối rẽ bóng trăng thoáng ngất ngây
    Réo rắt cung chờ bao quyến luyến
    Ai hoài kỷ niệm lắm sương bay
    ............................
    Mong chờ thấp thoáng dáng xa xăm
    Vẫn cứ đời đau khóc lặng thầm.
    Lệ ướt hoen mi đành dấu tiếng
    Môi khô mím chặt giữ tình câm
    Thuyền neo bờ vắng cùng mưa gió.
    Bến đợi dòng trôi mãi tháng năm.
    Nước mắt rơi vào trong buốt nhớ
    Mong chờ thấp thoáng dáng xa xăm
    (Ngoctuyencp)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ái chà...Cảm ơn NT nhiều! ("nhỏ" này yêu thơ và rất cẩn thận)

      Xóa