Giao mùa…
Đông lại hong tình thu tiễn đưa
Người đi xao xuyến mộng xa xưa
Má môi đỏ thắm hồng se lạnh
Mắt biếc tóc bay xanh ướt mưa
Gót nhỏ xôn xao tìm lối dốc
Ngón thon bỡ ngỡ nhặt sao thưa
Thu đi đông đến rừng thay lá
Mộng lỡ tình phai nói mấy vừa…
@TN
(Cảm tác vào đông ở Pleiku_31-10-2011)
Ngày đông…
Tàn thu chiếc lá cuối cùng rơi
Gió sớm ngày đông vội đến rồi
Vợi nắng đêm dài
nao nỗi nhớ
Mưa tràn sáng muộn
mộng chơi vơi
Mây hờn thức giấc
sầu nhân thế
Gió khóc ầm thầm
nhớ biển khơi
Cánh mỏi chim chiều
thôi bạt gió
Môi khô cánh rũ héo
bên đời…
@TN
31/10/2011
Vài áng mây vàng theo gió sang
Trả lờiXóaCây khô đứng lặng với thu tàn
Vàng xao xác ướp buồn trên lá
Trăm sợi tơ chùng vọng tiếng vang
Lặng lẽ hoàng hôn còn sót lại
Nắng tàn vương lại níu ngày sang
Đôi ba cánh nhạn bay vội vã
Sợ chút hoàng hôn rớt vội vàng
Mây vàng chở nắng vội ngày sang
XóaLối cũ xanh rêu tắm nắng tàn
Lá đổ hư hao đời vẫn đó
Thềm phai quạnh quẻ mộng còn vang
Người thương lẻ bóng sầu dang dỡ
Kẻ nhớ cô đơn buồn thở than
Kỷ niệm lao xao mùa thổn thức
Hoàng hôn luyến ái rãi tơ vàng…
…
Hoàng hôn…cũng đẹp mà! (cười)
Xin họa "Giao mùa" với Binh Trân
Trả lờiXóaSợi nắng giao mùa luyến tiếc đưa
Vàng mây nỗi nhớ đọng tình xưa
Đôi chân - rã bước! sầu băng giá
Ngón mỏng - trơ buồn! lạnh ướt mưa
Dốc vắng ngày xưa mờ dấu vết
Đường mơ nay đã nhạt tiếng thưa
Bao thu nhặt lá vàng thương nhớ
Giọt đắng tình đong mấy chẳng vừa
Tình đong chưa cạn đã xa đưa?
XóaMộng vỡ vơi thừạ tận nẻo xưa
Thuở ấy ngày chờ lay lắt gió
Bây chừ tháng đợi nhạt nhoà mưa
Thời gian lặng lẽ duyên đời lỡ
Kỷ niệm hư hao rèm bóng thưa
Bao độ Người đi buồn mấy nỗi
Trăm năm hờ hững biết sao vừa…