Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

Dòng sông vận mệnh...



Dòng sông vận mệnh…

Tôi tĩnh lặng bên dòng sông vận mệnh
Nước u buồn chở nặng lệ phù sa
Từng kỷ vật chìm trôi ra biển cả…
Có bao giờ quay trả lại bờ xa?

Ngày xa cách cha âm thầm nỗi nhớ
Chạnh xót lòng mẹ khóc ngất chia phôi
Bến xưa cũ con sào neo đứng đợi
Bờ bên này thuyền vẫy sóng chơi vơi

Tôi đứng đó vết thương sâu bỗng lạ
Vừa yêu thương lẫn bi hận tìm nhau
Lòng dang dỡ định đời chia vật vã
Tình sói mòn trơ sỏi đá niềm đau

Thời gian chết nửa vòng qua thế kỷ
Về suối nguồn lặn lội kiếm đục trong
Người hờ hững đất cằn khô nghĩa lý
Cợt nhã trời mây nhả khói mênh mông

Tôi khắc khoải lắng nghe lời thề thốt
Nghe tự tình gió núi thở ngàn năm
Dòng nghiệt ngã con tìm thời dại dột
Người xa người sông nước rẽ đôi dòng

Cầu duyên nối mộng thuyền chưa bỏ bến
Người sang bờ nợ khách lạ sang sông
Chờ thêm nữa thêm nhiều năm sau nữa
Thức tỉnh lòng người xoá kiếp long đong…
                                                 
                                                Thế Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét