Thu vọng …
Có ai lỡ bước chốn thu xưa
Nhặt hộ dùm tôi chút mộng vừa
Ở bến đò đưa mùa gió
nhẹ
Nơi dòng sông chảy ngõ sao thưa
Bên bờ bỗng nhớ chao cành lá
Cạnh lối đành quên trợt hạt mưa
In vết thuyền trôi không trở lại
Mờ phai lỗi hẹn sóng xa đưa
Duyên thừa ai có ghé về thăm
Vọng tiếng đong đưa khúc lặng thầm
Gió khẽ thì thào câu mộng mị
Mưa êm rả rích chuyện xa xăm
Khung trời dấu ái đời
phai nhạt
Kỷ niệm hoài thương tình lặng câm
Dĩ vãng mây giăng chiều tím biếc
Hoàng hôn dấu lệ suốt trăm năm
@thenhan
Chiều nay trở lại chốn thu xưa
Trả lờiXóaGom hết tàn tro mấy chẳng vừa
Chạm khẽ vòng tay vào quá khứ
Buông lơi gót nặng dốc mơ thưa
Hong khô kỷ niệm trên vòm nhớ
Níu mảnh tình quên giữa gió mưa
Vết xướt tình đau hằn dấu vết
Môi cười quay quắt mộng xa đưa
Lỡ nhịp xuân thì, vắng tiếng thăm
Sầu đong mắt biếc khóc lặng thầm
Sương rơi ký ức vây lòng nhớ
Bụi phủ hồn mơ đọng vết xăm
Ký ức vòng quanh bờ nuối tiếc
Âm thừa vang vọng bến lặng câm
Lần mò trên lối sầu ly biệt
Kiếm nụ hôn đầu rớt vạn năm
Xơ xác ngày phai chiều bến xưa
XóaHeo may bàn bạc níu tình vừa
Xôn xao lá rụng phơi màu úa
Lất phất mưa bay lạc dấu thưa
Mộng cũ bao lần còn lỡ hẹn
Lối xưa một thuở vẫn giăng mưa
Hư hao lặng lẽ thời gian đếm
Ảo ảnh người về tiễn gió đưa…
...
Hoạ với N 8 câu thôi...chờ "kiếm nụ hôn đầu rớt vạn năm" rùi... hoạ tiếp (cười)
Binh Tran kiếm ra chưa?
XóaĐang chờ...(le lưỡi)
Xóa