Mệnh
khúc ly hương…
“Mệnh khúc ly hương” là ca khúc @TN phóng tác theo bài thơ “Tiễn vu quy” (entry trước).
Trong phận người! Thân con gái 12 bến nước “trong nhờ đục chịu” đã là đề tài muôn thuở như là một định mệnh thương vay (!)
Tất nhiên, định mệnh thường do chính bản thân tạo ra…ngay cả học thuyết luân hồi cũng là định mệnh(?).
Trong những năm gần đây, xuất hiện thêm bến lạ “nước ngoài” của gái Việt…nên hai chữ “Vu quy” càng trở nên xa xôi mờ mịt, lênh đênh hơn…
Đứng trên mọi dư luận cực đoan, phê phán…Tôi vẫn thấy người ly hương lấy chồng viễn xứ, phần lớn đều có những lý do đặc biệt! Vì có mấy ai muốn rời bỏ tình cảm và thói quen, tập tính hạnh phúc ở quê nhà? Điều đó…đủ nói lên rằng nó không thể tuỳ tiện quy kết là một phong trào (đua đòi) và cũng không phải là tệ nạn (ham đổi đời).
Nguyên nhân rõ ràng phần lớn là với ý nghĩa kinh tế, bế tắc tương lai…Nhưng, chắc chắn không phải chỉ vì bản thân họ (!).Phải chăng? đây là điều mà mọi người hay nói đến “đức hy sinh”, tính “chịu thương chịu khó” của phụ nữ Việt…(văn hoá, tư tưởng hiếu nghĩa)
Dẫu sao…điều bất hạnh nhất của đời người là phủ nhận tình yêu để đánh lừa hạnh phúc bằng danh vọng và vật chất…Trong đó, có khờ khạo vốn sống, tri kiến hạn hẹp và đánh cược số phận bằng những tia hy vọng nhờ vào người khác thắp sáng…
(Tuy vậy, nếu blog-girls…nào muốn lên “phi-cơ-bông” lấy chồng lạ, làm dâu viễn xứ thì…@TN cũng sẽ tiễn đưa chúc mừng hạnh phúc, âu lo hy vọng và…ca khúc này làm của hồi môn…)
Mệnh khúc ly hương …
Chiều trôi qua phố…
Dòng đời đưa tiễn em bước ly hương
Chạnh lòng buồn tênh …
Phận người lênh đênh tựa bóng mây trời
Mây bay lang thang viễn xứ mịt mờ
Con tim hoang mang hạnh phúc bơ vơ
Xa xôi lối về, không câu ước thề
Đời như lữ khách gởi tình gió sương
Ngày tàn yêu dấu…
Về đâu em hỡi sóng nước cô liêu
Cuộc tình thương vay…
Mộng tàn đêm phai khuất lấp bao điều
Hoa xưa ly tan mệnh khúc ru hời
Em đi thênh thang phố nhớ chơi vơi
Quê hương ngỡ ngàng, âu lo lỡ làng
Sợ đời tan vỡ khóc tình cố hương
Một lần đi mãi…
Tìm đâu cho thấy trong giấc mơ hoa
Đường về mông lung…
Định đời bâng khuâng sương khói nhạt nhoà
Hôm nay em đi phố vắng một người
Yêu đương riêng mang thềm lắng buông lơi
Xa xăm dỗi hờn, đơn côi mắt buồn
Một đời con gái một lần đón đưa…
@thenhan
“Mệnh khúc ly hương” là ca khúc @TN phóng tác theo bài thơ “Tiễn vu quy” (entry trước).
Trong phận người! Thân con gái 12 bến nước “trong nhờ đục chịu” đã là đề tài muôn thuở như là một định mệnh thương vay (!)
Tất nhiên, định mệnh thường do chính bản thân tạo ra…ngay cả học thuyết luân hồi cũng là định mệnh(?).
Trong những năm gần đây, xuất hiện thêm bến lạ “nước ngoài” của gái Việt…nên hai chữ “Vu quy” càng trở nên xa xôi mờ mịt, lênh đênh hơn…
Đứng trên mọi dư luận cực đoan, phê phán…Tôi vẫn thấy người ly hương lấy chồng viễn xứ, phần lớn đều có những lý do đặc biệt! Vì có mấy ai muốn rời bỏ tình cảm và thói quen, tập tính hạnh phúc ở quê nhà? Điều đó…đủ nói lên rằng nó không thể tuỳ tiện quy kết là một phong trào (đua đòi) và cũng không phải là tệ nạn (ham đổi đời).
Nguyên nhân rõ ràng phần lớn là với ý nghĩa kinh tế, bế tắc tương lai…Nhưng, chắc chắn không phải chỉ vì bản thân họ (!).Phải chăng? đây là điều mà mọi người hay nói đến “đức hy sinh”, tính “chịu thương chịu khó” của phụ nữ Việt…(văn hoá, tư tưởng hiếu nghĩa)
Dẫu sao…điều bất hạnh nhất của đời người là phủ nhận tình yêu để đánh lừa hạnh phúc bằng danh vọng và vật chất…Trong đó, có khờ khạo vốn sống, tri kiến hạn hẹp và đánh cược số phận bằng những tia hy vọng nhờ vào người khác thắp sáng…
(Tuy vậy, nếu blog-girls…nào muốn lên “phi-cơ-bông” lấy chồng lạ, làm dâu viễn xứ thì…@TN cũng sẽ tiễn đưa chúc mừng hạnh phúc, âu lo hy vọng và…ca khúc này làm của hồi môn…)
Mệnh khúc ly hương …
Chiều trôi qua phố…
Dòng đời đưa tiễn em bước ly hương
Chạnh lòng buồn tênh …
Phận người lênh đênh tựa bóng mây trời
Mây bay lang thang viễn xứ mịt mờ
Con tim hoang mang hạnh phúc bơ vơ
Xa xôi lối về, không câu ước thề
Đời như lữ khách gởi tình gió sương
Ngày tàn yêu dấu…
Về đâu em hỡi sóng nước cô liêu
Cuộc tình thương vay…
Mộng tàn đêm phai khuất lấp bao điều
Hoa xưa ly tan mệnh khúc ru hời
Em đi thênh thang phố nhớ chơi vơi
Quê hương ngỡ ngàng, âu lo lỡ làng
Sợ đời tan vỡ khóc tình cố hương
Một lần đi mãi…
Tìm đâu cho thấy trong giấc mơ hoa
Đường về mông lung…
Định đời bâng khuâng sương khói nhạt nhoà
Hôm nay em đi phố vắng một người
Yêu đương riêng mang thềm lắng buông lơi
Xa xăm dỗi hờn, đơn côi mắt buồn
Một đời con gái một lần đón đưa…
@thenhan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét